31.-
KIỂM ĐIỂM ƯU VÀ KHUYẾT
ĐIỂM
QUÁ
TR̀NH HÀNH ĐẠO MỘT NĂM QUA
NGỌC
MINH ĐÀI, Tuất thời 23 tháng chạp Kỷ
Dậu (30-1-1970)
____________
GIÁO-TÔNG ĐẠI-ĐẠO THÁI-BẠCH
KIM-TINH.
THI:
Giáng
trần nào phải để ngao du,
Muốn
độ người đời biết chữ tu;
Tu
tánh tu tâm trừ nghiệp chướng,
Tu
nhân tu quả lánh oan thù.
Tu
không tham dục nên Tiên Phật
Tu
chẳng lợi danh thoát ngục tù;
Xây
dựng Đạo nhà yên việc nước,
Nhà
yên nước trị rạng công phu.
Bần Đạo mừng chư
đại diện các Thánh Thất, Thánh
Tịnh, mừng chư hiền đệ hiền
muội đẳng đẳng đàn trung.
Thấm thoát đă giáp một ṿng Xuân Hạ
Thu Đông, Bần Đạo cho dời chư
hiền đệ muội đến đây để
cùng Bần Đạo kiểm điểm lại
những ưu khuyết trong quá tŕnh hành đạo
một năm qua. Vậy miễn lễ đồng
an tọa.
Chư hiền đệ muội! Mọi sự
biến chuyển trong đời người không
phải ngẫu nhiên mà có. Luật nhân quả
vẫn đeo đuổi con người như h́nh
với bóng. Đất nước gặp hồi
biến loạn âu cũng là cộng nghiệp chung
của một dân tộc. Khi quốc nạn, tất
cả người dân trong bổn xứ đều gánh
chịu chung, chỉ khác nhau bởi h́nh thức này
hoặc h́nh thức khác. Trong lúc biết bao nhiêu người
tài sản gia cư trong nháy mắt đă ra tro
bụi, sinh mạng một sớm một chiều như
đèn trước gió, chư hiền đệ
muội trong gia đ́nh Đại-Đạo
Tam-Kỳ Phổ-Độ cũng không tài nào thoát
khỏi định luật ấy. Nhưng chư
hiền đệ muội trong gia đ́nh Đại-Đạo
Tam-Kỳ Phổ-Độ nói riêng và trong tôn giáo
bạn tu hành chân chính nói chung, được cái
đặc ân là được dành cho một
khoảng trống, ấy là những công việc
nhẹ nhàng hơn hết để trả nợ
trong sự cộng nghiệp. Đó là công việc tu
thân hành đạo, đem Đạo giúp đời,
đem chơn lư chánh ngôn để cải tạo tư
tưởng con người, cầm ngọn đèn chân
lư đem rọi vào chốn đêm trường dày
đặc những tà thuyết ngụy ngôn và
những đám rừng âm u đầy chướng
khí.
Mỗi đơn vị Thánh Thất Thánh
Tịnh là mỗi Giáo Đường, hướng
dẫn người đời ĺa chốn sông mê
để trở về bến giác.
Có ư thức được như vậy th́ giá
trị của người hành đạo cũng
đồng chung như những công việc khác trong
thời quốc biến gia vong.
Hơn nữa, công việc hành đạo
lại đắc giá hơn về phương
diện tinh thần, v́ mọi hành động
của con người đều do nội tâm
xuất phát. Nếu đem Đạo cải
tạo tư tưởng con người th́ những
thói hư tật xấu, những điều độc
ác thất đức bất nhân sẽ bị tiêu
diệt ngay từ trong trứng nước ở
nội tâm, th́ c̣n đâu mà bộc phát những hành
động.
Hơn một lần, Bần Đạo có nói
rằng: Bố thí thực phẩm cho người
đói ḷng là một nghĩa cử từ thiện có
phước đức công quả, nhưng bố
thí lời đạo đức để giác
ngộ người đói kém về mặt tinh
thần lại càng phúc đức công quả
trọng đại hơn.
Giờ đây, chư hiền đệ muội
cùng Bần Đạo thử kiểm điểm
lại những ǵ ưu và khuyết điểm trong
một năm qua trên bước đường hành
đạo:
Xuyên qua sự kiện ấy, Bần Đạo
nhận thấy có phần ưu sau đây:
Trong giữa thời kỳ loạn lạc, đạo
lư bị phá sản, thuần phong mỹ tục
bị đầu độc, bao nhiêu sự cám
dỗ quyến rũ con người vào đường
tội lỗi, từ cái nhỏ là tội với gia
đ́nh, đến cái lớn là tội với
quốc gia dân tộc và cái lớn nhứt là
tội với nhân loại. Trong cảnh ngộ
ấy, gia đ́nh Đạo Cao Đài, chư
hiền đệ muội vẫn c̣n giữ
được tinh thần đạo lư truyền
thống, từ gia đ́nh xă hội quốc gia dân
tộc đến nhân loại. Dầu nhiều
dầu ít cũng đă nêu lên được
những mỹ ngữ là từ bi, bác ái, công b́nh,
đạo đức, t́nh thương, ḥa đồng
mọi giới.
Tuy trong khuôn khổ vật chất thiếu kém,
gia đ́nh Đạo Cao Đài cũng đă đóng
góp được với quốc gia dân tộc
những ǵ cụ thể để thể hiện t́nh
thương mà gọi rằng xă hội, phước
thiện.
Trong lúc mọi giới đang chia rẽ
trầm trọng, phá hoại uy tín lẫn nhau, gia
đ́nh Đạo Cao Đài đă nói lên được
tiếng nói chung ḥa và nâng cao uy tín cho các giới khác.
Đó là phần ưu điểm được
Bần Đạo ghi vào sổ vàng hành đạo
trong tiết cuối Đông. Nhưng Bần Đạo
cũng không quên nêu lên những ǵ gọi là
khuyết điểm để cùng nhau nh́n thấy
chỗ thiếu sót hầu bổ túc sửa chữa
cho được hoàn thiện.
Cái khuyết điểm thứ nhứt là
giới hướng đạo chưa nói lên
nhiều tiếng nói để lọt tận vào tai
mọi người, mọi giới rằng Thượng
Đế là Đấng hằng cứu rỗi
họ, để họ hướng về đây mà
chiêm ngưỡng, mà thực hành những giáo
thuyết của Ngài đă truyền ra từ
nhiều đời nhiều kiếp.
Cái khuyết điểm thứ hai là Thánh
Đường hiện nay rất nhiều, từ Ṭa
Thánh, Hội Thánh đến Thánh Thất, Thánh
Tịnh, đáng lư ra những nơi này phải là nơi
dùng làm trường đạo giáo dân, trong lúc
đó chỉ có một ít hành động, lấy
tỷ lệ như những hột cát trong băi sa
mạc. Đừng quan
niệm xây dựng Thánh Thất và kiếm được
một người thủ tự để bốn
thời quỳ hương cúng nước là đủ.
Thượng-Đế Chí-Tôn không bảo làm
việc quá nghèo nàn ít oi như vậy. V́, như
đă nói: Thánh Thất là trường giáo dân, ngoài
chỗ thờ phượng tôn nghiêm đơn
giản, nếu mỗi Thánh Đường dùng
mọi trang trí lộng lẫy huy hoàng tôn nghiêm tráng
lệ mà chung quanh vùng đó chưa có nhiều người
vào Đạo, hiểu Đạo, thậm chí đến
con em trong gia đ́nh hướng đạo cũng không
được sự dạy dỗ đạo lư,
đó là trái với mục đích mở Đạo
của Thượng-Đế Chí-Tôn. V́ loài người
c̣n đối xử tệ với nhau, c̣n độc
ác hung dữ, xử sự với nhau trái với
đạo lư, nên Thượng-Đế mới
mở Đạo để cải tạo tư tưởng.
V́ thiếu yếu tố đó nên trách ǵ một
thiểu số địa phương những
sự xung đột đối xử lẫn nhau
tại vùng Thánh địa c̣n tệ hơn là nơi
chợ đông.
Cái khuyết điểm thứ ba là
mỗi một phụ mẫu trong gia đ́nh thiếu
chăm nom khuyến khích dạy bảo con em ḿnh hướng
về tôn chỉ mục đích đường
lối học hỏi Đại Đạo. V́ không
hướng dẫn dạy dỗ chúng rồi
thảo nào mà chúng không làm trái ư ḿnh hoặc vô t́nh
phá hoại đạo. Có câu:
Trồng dưa th́ phải làm giàn,
Nếu không chúng sẽ ḅ càng ḅ xiêu.
Thôi tạm nêu lên ba điểm ấy cũng
tạm gọi là căn bản để sang năm
mới nếu chư hiền đệ đệ
muội các nơi nếu cần giúp đỡ
Bần Đạo sẽ đến giúp đỡ
cho.
Có một điều này chư hiền đệ
phải nằm ḷng hai chữ “hướng thượng”.
Nhớ rằng, đừng lầm nghĩa hai
chữ “hướng thượng” là đội trên
đạp dưới, hoặc là chỉ ngước
nh́n lên trên mà quên đàn em c̣n dưới thấp
nhé.
Cười! Cười! Hướng thượng
nơi đây Bần Đạo chỉ nêu lên
một khía cạnh nhỏ như thế này: Luôn luôn
phải nhớ rằng ḿnh là những viên gạch
tốt, những hột cát tốt, những hột
xi măng tốt, sẵn sàng kiện toàn và sẵn sàng
chuẩn bị để xây một lâu đài
chắc chắn nguy nga tráng lệ. Ngôi nhà ấy là
ṭa lâu đài Đại-Đạo Tam-Kỳ
Phổ-Độ. Phải vượt lên trên tất
cả những ǵ ở trên, phải quan trọng hóa
sứ mạng cao cả của người tín
hữu hoặc chức sắc chức việc cũng
vậy. Ḿnh có tự trọng ḿnh, tha nhân mới
trọng. Hễ có tự trọng, tất nhiên không
cẩu thả trong việc xử sự phát ngôn và hành
động.
Mỗi một tín hữu hay chức việc
chức sắc là một điển h́nh cho Đại
Đạo. Đừng tưởng rằng ḿnh là
hột cát nhỏ vô danh rồi tự ti mặc
cảm, thiếu thận trọng. Phải phóng
tầm con mắt vượt lên tất cả
mọi tổ chức hành đạo trong Đạo
Cao Đài. Nh́n tất cả mọi tổ chức
hành đạo bằng con mắt của Thượng-Đế
từ không trung nh́n xuống thế gian, tất
cả đều là những cấu tử của
đại thể. Hăy nh́n mọi người trong
gia đ́nh Đại Đạo bằng cái nh́n
của người cha hiền lành nh́n đám con,
đứa vầy đứa khác. Có như vậy
mới không chấp. Hễ không chấp là không phân
biệt đánh giá cao thấp, dỡ hay, xấu
tốt.
Đành rằng mỗi người trong mỗi
tổ chức hành đạo có nội quy riêng cho
tổ chức đó, nhưng khi bước ra
khỏi ngưỡng cửa của nội bộ,
phải vượt ra ngoài những bức tường
ngăn cách, những hố sâu ngăn cách, như người
ngồi trên máy bay ngó xuống. Tuy rằng dưới
toàn là đồng bằng hoặc cao nguyên, b́nh nguyên,
sông rạch, nào cây cổ thụ, nào danh mộc, nào
dược thảo, nào hoa quả và cũng vô
số là cỏ dại, nhưng từ trên nh́n
xuống thật là một bức tranh tuyệt
mỹ thiên nhiên cấu tạo. Có phóng tầm con
mắt như vậy để không c̣n chấp
mọi sự dị đồng.
THI:
Ḥa
ḿnh vạn vật cảnh thiên nhiên,
Cho
hết ưu tư mọi năo phiền;
Tâm
được thênh thang ḷng thoải mái,
Một
giờ một phút cũng Thần Tiên.
THI:
Người
là cấu tử của thiên nhiên,
Vạn
khoảnh thiên sơn hoặc tiểu điền;
Dị
thảo kỳ hoa cùng cỏ dại,
Muôn
đời ngàn kiếp sống vui yên.
THI:
Càng
chấp càng phân lắm cực ḷng,
Hơi
đâu Nam Bắc với Tây Đông;
Ṿm
trời bao quát v́ tinh tú,
Vũ
trụ mịt mù vẫn túi không.
THI:
Không,
có, ai tường lẽ có, không,
Có
sao vạn loại chẳng chung đồng;
Nhỏ
to rộng hẹp muôn màu sắc,
Mà
gọi tài hoa Đấng Hóa Công.
THI:
Công
ai gầy dựng cơi dinh hoàn,
Âu,
Á, Mỹ, Phi, Úc tạo đoan;
Hay
chốn xa xăm vô tánh tộc,
Có,
không, không, có chẳng ai tàng.
Lời sau cùng: sang năm Canh Tuất, Bần
Đạo muốn thấy mỗi một Thánh
Thất, Thánh Tịnh ư thức thể hiện
được một h́nh thể tạm gọi là
trường giáo dân. Trước nhứt là giáo
dục con em trong gia đ́nh đạo hữu để
làm đà tiến cho các lănh vực rộng răi khác
trong khuôn viên đạo đức. Mỗi Thánh
Thất, Thánh Tịnh hoạch định một chương
tŕnh hành đạo tối thiểu để có
việc cho mọi người cùng làm, cùng vui, cùng
hứng thú trong nếp từ ḥa đạo đức.
Khi cần đi đây đi đó liên giao hoặc
học hỏi thêm. C̣n điều căn bản là
sở tại điïa phương nào phải lo theo
địa phương ấy trong đường hướng
đào tạo mầm non hướng đạo tương
lai. Đừng bao giờ quan niệm rằng
ngồi không chờ ngày Chí-Tôn vận hành cho cơ
Đạo thành. Nếu không có lớp người
căn bản nồng cốt, không chương tŕnh
ư thức đào tạo mầm non, chẳng những
đạo không phát triển khai phóng mà trái lại
thối lùi là khác.
THI:
Do
Trời mà cũng phải do ta,
Sắp
xếp ưu tư tiến lấy đà;
Đắc
đạo sẽ nhiều đa trợ đó,
Rồi
hàng huynh đệ sẽ tham gia.
Thăng... |