19.-
Ư NGHĨA “HIẾN DÂNG” ĐỐI VỚI
THANH THIẾU NIÊN
MINH-LƯ
THÁNH-HỘI, Tuất thời, 23 tháng 4 Kỷ Dậu
(7-6-1969)
____________
CAO-TRIỀU-PHÁT, Tiên Huynh mừng chư
hiền hữu, hiền muội trung đàn.
Thừa lịnh Tam Giáo Ṭa ban phó, Tiên Huynh đến
với chư hiền hữu và các em Thanh Thiếu Niên
giờ này để đôi lời gởi gấm.
Vậy mời chư hiền hữu và chư
hiền muội vui vẻ an tọa đàn tiền
để Tiên Huynh thi hành sứ mạng, xong sẽ cùng
nhau đàm Đạo.
Hỡi các em Thanh Thiếu Niên Phổ Thông Giáo
Lư! Qua một mùa Xuân tao loạn, một mùa Xuân
lại cũng qua, nh́n lên vầng thái dương chói
rạng, quét tan màn sương mù về đêm, cánh
phượng vĩ khoe màu hồng thắm, Tiên Huynh
một lần nữa đến với chư
hiền hữu và các em. Suốt một thời gian
qua, các em đă ngoan ngoăn từng bước một
trên nấc thang tu học, Tiên Huynh rất mừng. Hôm
nay Tiên Huynh đến với các em để
nhắc lại và giải thích hai chữ “hiến
dâng” để các em được tận tường
ư nghĩa hầu quyết định cho đời ḿnh
một tương lai vững chắc.
Hỡi các em Thanh Niên nam nữ! Hiến dâng
những ǵ? Hiến dâng để làm ǵ?
Hiện t́nh thế sự ngày nay, biết bao con
đường tiến bộ, trên mọi lănh
vực tranh bá đồ vương mà các em là
những con cờ trên ván cờ mê mẩn. V́
thế Tiên Huynh e cho một ngày nào đây, nếu các
em không đặt ḿnh đúng chỗ, ắt cũng
phải chịu chung trong định luật vong
tồn. Cũng có một ngày nào đây đám sâu
cầy lan tràn cắn phá tất cả mầm non,
rồi dân tộc lại phải một phen trầm
luân theo thế hệ.
Trước mắt Tiên Huynh chỉ là một
thiểu số, nhưng một thiểu số này Tiên
Huynh đặt cả niềm hi vọng ở ngày
mai. Người ngư phủ xách cần ra sông
rộng, không phải chỉ để nh́n trời,
nh́n nước, nh́n sóng bủa mây trôi mà không buông
cần thả luới. Bậc vĩ nhân, hàng Thiên
chức đă mang nặng Thiên trách vào ḷng, tất
phải vững vàng trước định hướng.
Muốn chống con thuyền vượt
khỏi khúc quanh co, không thể đứng trên
bờ đê để chỉ trỏ. Hăy buông ḿnh
ra sông rộng, hăy bước xuống thuyền,
tất cả sự uy hùng đang chờ đợi
các em.
“Hiến dâng”— Hai tiếng
hiến dâng đă nói lên từ phạm vi nhỏ
hẹp cho đến phạm vi rộng, từ tính cách
cá nhân cho đến tính cách tập thể. Cái danh
từ nào cũng là danh từ vô tri vô giác, bất
động bất hành. Chỉ dùng nó để làm
sống nó trong ưu tư và tâm hồn nhân thế.
Nếu có hoài băo được chăng là sự
kết tinh của ư chí trong mọi giai tầng
truyền thống dân tộc.
Thanh niên, thanh nữ ! Các em sanh ra để làm
ǵ? Có phải sanh ra để khóc oa oa mấy
tiếng chào đời, để tung tăng đùa
giỡn, để ăn, để nói, để
ngủ, để cười. Thời gian sẽ
đưa các em lớn lên và thời gian cũng
sẽ làm các em trưởng thành sinh hoạt.
Nếu cứ như thế măi rồi lại
đưa các em
về trong quá khứ, về hư vô. Con thuyền nhân
ảnh thấp thoáng cánh bườm, nếu thế
th́ cũng như hàng triệu người đă làm,
đang làm và sẽ làm.
Tiên Huynh không bảo các em lập dị khác thường
hơn thiên hạ mà chi. Thiên hạ chỉ mong các em
hiến dâng.
Một lần nữa: “hiến dâng”.
Điều uy hùng nhứt là hiến dâng một
đời người. Biết hiến dâng đời
ḿnh cho lư tưởng, cho thiên hạ, đó là
hiến dâng Thiên mạng. Cũng có những người
đang hiến dâng, nhưng sự hiến dâng này có
khác là hiến dâng vào một phạm vi hẹp ḥi
mờ mịt, trong bóng tối vị ngă vong tha.
Cái vị ngă ở đây mang nhiều phạm
trù sinh động. Vị ngă cá nhân, vị ngă gia
đ́nh xă hội dân tộc quốc gia. Tất
cả đều là những cái vị ngă đă
đưa loài người đi đến chỗ
cực đoan chia rẽ.
Hai tiêu đề đă nêu lên, các em hăy
chọn một. Hăy hiến dâng cho Đạo lư.
Đạo là một nguồn cứu cánh vô tận vô
biên. Đạo bao trùm cả tác nhân sinh động.
Các em hăy thoát ra ngoài những cái giáo dục từ
ngh́n xưa đang đóng khung con người trong
một thành tŕ hạn hẹp. Những ǵ gọi là
khuôn vàng thước ngọc, giáo điều đă
qui định con người vào vị ngă vong tha.
Những tác nhân đă xây đấp con đường
chướng ngại phân cách này, nếu không
được những cánh tay uy hùng phá vỡ, các
ḍng sông nhân bản không đồng nhứt trùng
hợp ở đại dương.
“Hiến dâng”, Tiên Huynh vốn biết các
em rất ngần ngại khi nghe đến tự
nguyện và hiến dâng. Có phải bảo các em hóa
trang biệt lập hay khép ḿnh vào khuôn khổ tu tŕ,
phải theo nếp ly gia cắt ái? Không đâu các
em. Những điều mà các em ngần ngại,
đó là chỉ để riêng cho những người
muốn tự ḿnh chọn lấy sự việc cho
chính ḿnh. Hiến dâng đây chỉ là các em tự
nguyện hiến dâng để quên hết cuộc
truy hoan đồi trụy, bỏ hẳn nếp
sống tầm thường, hun đúc cho ḿnh khuôn
viên mẫu mực Đạo lư hầu tiếp
nối vĩ nghiệp từ năm nào c̣n lưu
lại.
Tiên Huynh rất bằng ḷng những việc làm
của các em trong năm cũ. Điêu linh loạn
lạc là lúc mọi người đang nhờ đến
bàn tay của các em đă hiến dâng đúng
chỗ, thi hành đúng lúc. Các em là h́nh bóng của
Tiên Huynh ở ngày xưa. Nh́n khắp dải non sông
đất Việt, Tiên Huynh không khỏi bồi
hồi xúc động trước ván cờ thế
đang phân tranh. Thiêng Liêng vẫn ḥa đồng cùng
nhân thế trong thành ư thiện tâm.
Ai khanh tướng, ai công hầu, nầy đất
đai, nầy cương thổ. Hăy cố vun quén
lấy mầm non. Mầm non đang nẩy chồi trên
Thánh địa, nếu không sớm vun phân tưới
nước để sâu rầy cắn phá tràn lây,
năm năm, mười năm, rồi hai mươi
năm, cuộc tiến bộ của loài người
sẽ kết quả một cách cực kỳ
diệu ảo, đến đó các em mới
thấy Đạo lư tối đại.
Trước đây, một lần sau cùng, Tiên
Huynh chờ đợi các em tŕnh lên hai chữ “hiến
dâng” để Tiên Huynh được măn
nguyện phần nào trước Tam Giáo Ṭa phục
lịnh. Các em hăy suy nghĩ cho thật kỹ và hăy
tự ḿnh chọn một con đường, Tiên
Huynh sẽ đến với các em thanh niên thanh
nữ một lần nữa. Nếu được các
em tự nguyện, Tiên Huynh sẽ mở đầu
chương tŕnh cho nhiệm kỳ mới này. Các em
tiến lên trên đường tu thân học Đạo,
khi đă thọ chánh mạng là các em hưởng
trọn đặc ân để tiến hóa ngơ
hầu mở lối khai đường cho mai
hậu.
Trước khi từ giă các em, Tiên Huynh dặn
ḍ nên lưu ư mọi vấn đề để
đặt ḿnh trên chánh Đạo. Tiên Huynh sẽ
gặp lại các em sau này, và lần sau Tiên Huynh
ước mong sẽ là lần bắt tay vào việc
để qui định đường lối cho các
em được vững vàng xán lạn hơn.
Dầu là tiếp nối trong Cơ Quan Phổ Thông
Giáo Lư nhưng cũng cần phải một thời
gian nữa để học tập tinh vi để
sau hơn trước, nước mới vinh quang, Tiên
Huynh giă ơn các em, an tọa.
Trước đây Tiên Huynh cũng ngỏ
lời cùng chư hiền hữu hiền muội
trung đàn: Tiên Huynh đối với chư
hiền hữu hẳn không là lạ. Người
đi trước, kẻ đến sau. Sứ
mạng đă trao cho dân tộc này, dù muốn hay không,
Tiên Huynh cùng chư hiền hữu cũng không
quyền chối bỏ.
Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ
là cơ cứu cánh buổi Hạ Nguơn.
Chư hiền hữu nên lưu ư đến hiện
trạng của thế Đạo t́nh đời
để tự ḿnh định hướng cho ḿnh
thoát ṿng trần lụy. Tiên Huynh nói để chư
hiền hữu rơ: Tuồng đời muôn mặt,
diễn đạt đủ tṛ, vương bá, công
khanh, tướng hề lẫn lộn, điêu ngoa
xảo trá nay Sở mai Tần. Kẻ thức
thời, người ưu thế phải vững vàng
an định trước mọi hoàn cảnh
biến chuyển để sáng suốt nhận định.
Đạo chẳng xa người, người trong cái
Đạo. Đừng quên
rằng những ai đem Đạo cứu đời
mà không lịch sử, cũng đừng quên
rằng những ai đem Đạo mị đời
mà không chịu trừng phạt trước luật
đào thải Hóa Công.
Năm Kỷ Dậu này, Tiên Huynh thân tặng chư
hiền hữu một câu đối nôm na gọi là
kỷ niệm :
“Chiếc gà cao giọng gáy, ngây ngất kê vàng,
mảnh đất hữu t́nh bao kẻ giữ;”
“Cánh hạt vút từng mây, thẩn thơ danh
lợi, kho trời vô tận của ḿnh riêng .”
Đây là một ư thức hệ, chư
hiền hữu hoan hỉ nhận lấy. Bổn
phận Tiên Huynh, đặc trách đang đè
nặng trên vai với tâm hồn đi về hư tĩnh,
đâu phải v́ chịu đơn độc
lẻ loi mà quên Thiên chức trỗi giọng lúc b́nh
minh.
Tiên Huynh mong rằng chư hiền hữu sau này
sẽ nh́n thấy Thiên trách của mỗi người
là nặng nề hơn cả.
Tiên Huynh chào chung chư hiền hữu hiền
muội, xin giă từ, thăng...
|