Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

9.- THẾ NHƠN H̉A

Nam Thành Thánh Thất, Tuất thời 14 tháng 2 Kỷ Dậu (31-3-1969)

____________

THI:

Thế sự đua chen chốn hí trường,

Gây cho nhân loại cảnh đau thương;

Nghiêng vai ai hỡi người tâm đạo,

Gồng gánh non sông vạn dậm đường.

      LÊ VĂN DUYỆT, Lăo chào chư Thiên ân sứ mạng, mừng chư hiền đệ hiền muội đại diện trung đàn.

      Lăo cũng lưu ư chư hiền đệ muội đang dốc tâm hành đạo rằng Lăo và chư Thần Việt Nam luôn luôn có trách nhiệm trong Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ cũng như chư hiền đệ hiền muội vậy.

      Nhân Đại Hội, Lăo giúp chư hiền một ư thức để tiến hành cơ đạo là “THẾ NHÂN H̉A”. Vậy chư hiền b́nh thân an tọa nghe Lăo phân đây:

      Nầy chư hiền đệ muội! Nhân ḥa là ǵ?

      Hai chữ “Nhân Ḥa” từ trước đến nay đă được nhiều người nhắc đến, nhất là khi xă hội có cuộc thăng trầm biến đổi th́ danh từ “Nhân Ḥa” lại được đem ra bàn thảo. Vậy ư nghĩa thiết thực của hai chữ nhân ḥa là ǵ?

      Trong lănh vực Tôn giáo, chữ “Nhân ḥa” lại càng phải được đề cao nhiều hơn nữa, phải ư thức được hoàn toàn ư nghĩa của nó th́ mới có thể tiến tới mục đích của Đạo được.

      Muốn thế chư hiền phải làm cho Đạo bằng cách thể hiện từ nhân ḥa, bằng sự việc hành động một cách hiện hữu. Có như thế th́ danh từ nhân ḥa mới không trở thành trừu tượng.

      Sống trong tập thể đạo đức th́ ḷng nhân ḥa phải được khơi nguồn từ đầu đến cuối.

      Sở dĩ xă hội nầy gặp phải cảnh dầu sôi lửa bỏng cũng tại sự bất ḥa, từ sự việc nhỏ lần lần lan rộng đến việc lớn. Chư hiền có nghĩ rằng trong ư hướng nhận thức của con người, tôn giáo cần phải nh́n bao quát, đào tạo nên một bầu không khí thân mật thánh thiện.

      Tập thể tồn tại với thời gian là nhờ biết tận dụng đúng với ư nghĩa của hai chữ “nhân ḥa”. Thực ra không ai là không biết “nhân ḥa” là ǵ. Nhưng đường lối để thực hành hai chữ "nhân ḥa" th́ ít có người vạch ra và làm được.

      Bởi vậy Lăo mới chỉ rơ cho chư hiền về sự thực hiện nhân ḥa bằng cách nêu cao tinh thần vị nhân sanh và thiết thực hành Đạo. Những định ước về tâm linh con người theo thời gian càng ngày càng tiến lên. Do đó phải xem những định ước về giá trị tâm linh nầy là tinh túy của đạo đức. Khi mà con người trở về với bản ngă th́ chiều hướng suy tư sẽ bị thu hẹp. Cho nên chư hiền hăy mở rộng tầm hướng suy tư để cho tôn giáo có sự tôn trọng lẫn nhau và giữ tính cá biệt của tôn giáo ấy. Có như thế mới gọi là Đại-Đạo Tam-Kỳ. Người mang Thiên sắc chắc hẳn đă hiểu điều ấy rồi.

      Người tôn giáo sống trong khung cảnh bao quát cởi mở và yêu thương đại đồng, luôn luôn có những cái nh́n đầy sự ḥa nhă khiêm tốn vui tươi với đồng loại. Từ những nhận thức nầy, chư hiền cũng nên biết một cách khái quát về nhân ḥa.

      Từ ngày xưa, cũng đă có người muốn thực hiện đường lối b́nh thiên hạ với ba điều chánh yếu: Thiên thời , Địa lợi và Nhân ḥa. Nhưng nhân ḥa mới là đối tượng, c̣n hai điểm kia chỉ là hỗ trợ một cách khách quan mà thôi.

      Khi nội tâm được quân b́nh th́ xă hội cũng sẽ tiến đến chỗ ḥa thuận thương yêu, không c̣n tranh chấp chi nữa. Bởi vậy, nhơn ḥa là một động năng của tôn giáo thúc đẩy người tu cần phải thiết thực một cách chu đáo về phương diện độ thế trị đời.

      Lăo cũng cần vạch rơ cho chư hiền thấy rằng: Khi mà cá nhân bị chi phối và tập thể bị lung lay, chính là v́ thiếu sự thực hiện hai chữ nhân ḥa đó vậy.

      Trong niềm khao khát vô biên của Thượng Đế mong mỏi môn đệ của Ngài trở về chơn ngă, hiệp một cùng Thầy, nhưng trước hết, người tôn giáo phải thực hiện ba giai đoạn: hy sinh, hành đạo và thực hiện được lư tưởng đạo đức, nghĩa là xem đạo đức là điều quan trọng, là lư tưởng duy nhất.

      Nầy chư hiền đệ muội! Giữa thời buổi trở ngại khó khăn nầy th́ con người tôn giáo được nâng cao hơn bao giờ hết, bởi v́ người tôn giáo chơn chánh là ngọn đuốc huệ soi tỏ trong đêm tối, dẫn dắt chúng sanh ra khỏi cảnh hố sâu vực thẳm của t́nh đời. Nhưng nếu không biết thực hiện điều đó, th́ dầu có kêu gọi đến cỡ nào đi nữa th́ cũng không thể nào hoàn thành nhiệm vụ đưa rước nhân sanh được.

      Cần nên hiểu rơ rằng hôm nay Lăo chỉ rơ cho chư hiền lănh hội ư thức về vấn đề nhân ḥa. V́ nhân ḥa phải được thực hiện một cách chu đáo th́ mới mong nghĩ đến việc khác được.

      Quả thật, ngày nay sự phá giá tinh thần của tôn giáo trong từng cá nhân hành đạo không thể chối cải được. Việc làm ấy con người cảm thấy và cho là xa vời, thật sự con người đă đưa đẩy xa xăm một vấn đề rất ư là thực tế. Nội tâm của con người tôn giáo nếu không an định và nhứt trí th́ bảo sao đường lối tôn giáo và tôn giáo không tranh chấp đối nghịch lẫn nhau.

      Sự liên giao càng ngày càng sâu rộng, tôn giáo và tôn giáo càng gần gũi lại với nhau, nhưng sự gần gũi nầy đă không đem lại niềm chung ḥa chân chánh, mà chỉ tạo thêm niềm phân cách sâu rộng. Tranh chấp và chia rẽ là hố sâu thẳm viễn biệt tôn giáo. Nếu các ư thức đồng lư tưởng, đồng nhiệm vụ, đồng mục đích cần phải phát huy th́ sự chung ḥa sẽ tạo ra được. Tôn giáo đều do tâm tư con người tạo lấy, lại trói buộc con người vào cái ḿnh tạo ra. Phân biệt trên h́nh thức tôn giáo, phân biệt trên giáo điều không phải là ngăn cản sự bắt tay cộng tác giữa tôn giáo. Điều thực sự quan yếu là người tôn giáo phải cương quyết chung ḥa cùng nhau trên viễn đồ phục vụ tâm linh và hướng đạo quần sanh. Đường lối tôn giáo ngày nay hầu như tắt nghẹn trong khung cảnh riêng tư, v́ chẳng ngước mặt lên ṿm trời bao quát của lư tưởng, trái lại cứ thu ḿnh trong cái chật hẹp riêng tư của bốn bức tường mà gọi là giáo điều qui ước xa xưa.

      Chư hiền đệ hiền muội hăy bước sang cuộc đời và xă hội với tất cả ư nghĩa. Ngoại trừ con người trí huệ, hầu hết con người từ cuộc đời đều bị chôn vùi từ nội tâm và thể xác trong danh, lợi, t́nh. Họ không nghĩ ǵ hơn ngoài về việc phục vụ cho dục vọng và thỏa măn bản thân, hoặc hành động theo si mê như  một cái máy. Các ư thức tri giác đều bị quên lăng, chỉ c̣n lại quay cuồng trong cơn gió lốc của xă hội. Những con người ấy bất cần một lư tưởng, một giá trị qui củ cho tinh thần và cuộc sống. Họ măi đắm ḿnh vào sự thấp hèn của bản năng và phục vụ cho ḷng ích kỷ.

      Thật ra con người cảm thấy cuộc đời ngắn ngủi. Sự bảo đảm cho an toàn không vững chắc. Các lo âu sợ hăi đeo đuổi bên ḿnh trong mỗi lúc nghỉ ngơi hay làm việc.  Con người chỉ c̣n một ước ao trong ṿng tay là cố gắng hưởng thụ được lúc nào hay lúc ấy. Đồng thời các nền tảng hướng dẫn con người bị sụp đổ, không vươn lên cho đúng đắn. Sự chơi vơi ngụp lặn của con người càng lại bềnh bồng hơn giữa sóng gió cuộc đời.

      Mang lấy sứ mạng tinh thần vĩ đại là văn hóa, là giáo dục, xă hội nhơn loại đă tôn ngôi Thần Thánh vào sự tự  giác huấn luyện, cùng b́nh phong giáo dục đóng khung của những người được công nhận từ thuở là ngăn lối đại đồng xă hội. Hiện trạng với đà tiến bộ nhơn loài, sự gần gũi mật thiết rơ rệt, th́ con người không thể từ chối việc góp tay chung sức ở công cuộc xây dựng thế nhơn ḥa toàn nhơn loại.

      Giáo dục từ xưa không đứng vững nếu con người không muốn dấn thân vào các giáo dục cá nhân và xă hội quốc gia.

      Chính v́ thế điều mà con người cần nhận định để tránh khỏi cho tập thể va chạm đổ vỡ hoàn toàn là cải tổ các ư thức tín ngưỡng nói riêng và niềm tin nói chung, đồng đều trên nhịp nhàng giáo huấn. Giáo dục nhân bản đưa tới đích thực nhân ḥa phải được xây dựng  càng sớm càng tốt.

      Trở về Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ, từ ngày khai Đạo đến hôm nay, đă trên 40 niên trôi qua, trên mảnh đất dù nhỏ bé, trên hoàn cảnh dù bi đát thế nào đi nữa th́ Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ vẫn h́nh thành bằng ánh sáng huy hoàng trong bầu trời thô sơ. Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ không  phải là một nhân chứng tiêu cực trong thời đại. Lẽ dĩ nhiên, Đại Đạo phải tự nhận một sứ mạng cao cả nào đó trong thời buổi gay go nghiêng ngửa nầy. Chư hiền đệ hiền muội dù muốn lẩn tránh sự qua phân của vai tṛ lănh đạo tinh thần đang có, bối cảnh khó khăn nầy gây trở ngại lớn lao trên đường phát huy tâm thức và sứ mạng hầu mong đạt tới mục đích phải có. Mục đích Thiêng Liêng đă và đang kính cẩn tâm nguyện của bất cứ tôn chỉ nào, đó là ḥa hiệp nhân loại để tiến hóa.

      Trách nhiệm lớn lao và cao thượng nêu trên, Thượng Đế đă giao cho dân tộc nhỏ bé nầy, một dân tộc đă trải biết bao lần tàn khốc. Dù muốn hay không nhận, sứ mạng vẫn được giao phó. Dù muốn hay không để được sinh tồn giữa ḍng nước lũ, con người phải cố gắng vượt lên. Người giáo đồ Đại Đạo mấy mươi năm qua, sự hy sinh không phải là ít, nếu không nói là to tát ở giai đoạn làm cho Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ hiện thành thật tướng.

      Tuy nhiên, không phải sự có mặt của Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ là để chỉ có những Ṭa Thánh, Hội Thánh, Thánh Thất, Thánh Tịnh. Cái quan trọng là sứ mạng của Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ có thực hiện được hay không trên viễn đồ hiện tại và tương lai.

      Hăy nói thẳng ngay ở đây: Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ phải là động năng thúc đẩy sự cứu rỗi nhân loại, phải là tác nhân gầy dựng sự an ḥa tiến bộ trong đều đặn của mọi sinh hoạt tâm linh và nhân sinh. Vậy với cái giá trị cao quư của sứ mạng Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ phải thực với nội thể chủ quan, phải kiến tạo những điều kiện nào để gọi rằng đầy đủ và xứng đáng trước khi bước chân vào đường sứ mạng.

      Không một kẻ đi buôn nào mà không sẵn sàng vốn liếng, không một kẻ ra khơi nào mà chẳng tự tin với phương tiện khả hữu của ḿnh. Đă lỡ rồi, người trồng vườn đă gieo cây, vườn rải rác cây cối đă sum sê to rộng, đừng v́ muốn gom về một chỗ mà nhổ gốc đốn cây, e rằng chỉ có những đống củi vô tri vô ích. Các công cuộc tổ chức đă tàn rụi theo thời gian là thế.

      Hiệp mà không ḥa th́ trước sau ǵ cũng tan ră. Ḥa mà không hiệp th́ lâu mau ǵ cũng hiệp, nhưng ḥa mới là điều quan trọng.

      Trải qua bao lần vận động, mất bao tâm huyết, bao thời gian, Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ ngày nay cũng ru rú trong khung cảnh tôn giáo xa xưa. Đừng xây ngôi nhà mới trên nền cũ, hăy gầy dựng một nền mống mới trước khi xây nhà đúc cột. Trách nhiệm mới, sứ mạng mới, Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ phải tương đồng phối hợp mới. Trên con đường gay go, giữa thời buổi băo bùng, có người lữ khách nào mà lại dùng con ngựa già hay cổ xe cũ?

      Phương tiện mới, mục đích mới, sứ mạng mới, khả năng mới, nh́n lại trước sau, Đại-Đạo vẫn gồm những ǵ chưa chịu ngước mắt nh́n lên bầu Trời to rộng. Cái sự kiện này đổ dồn trên vai gánh vác của người lănh đạo Thiên Phong và toàn tín đồ.

      Tóm lại, thế nhân ḥa là điều cấp thiết giữa giai đoạn này, từ lănh vực tôn giáo, quốc gia đến nhân loại. Tuy nhiên, gần hơn hết là Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ. Muốn tạo thế nhân ḥa cho thiên hạ, trước tiên ta hăy tạo thế nhân ḥa cho chính bản thân.

      Vậy điều phải quyết định đầu là tạo thế nhân ḥa trong lănh vực Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, sau đó sẽ làm động năng kiến tạo toàn thể.

THI  BÀI:

       Lăo ghi lại mấy ḍng tâm huyết,

       Hỡi ai người thấu triệt ư Thiên;

              Đừng nên mơ mộng hăo huyền,

Đạo mầu thực thể trợ duyên cứu đời.

       Đạo tạo nên Thiên thời Địa lợi,

       Tạo nhân ḥa tiến tới b́nh an;

              Lập đời Thánh Đức thanh nhàn,

Nhơn sanh cộng hưởng Thiên Đàng là đây.

      Sau cùng, Lăo mong rằng chư hiền đệ hiền muội ư thức lời dạy hôm nay để c̣n gặp lại ngày sau tiến đến trên đường tạo cho thế nhân ḥa. Lăo ban ơn lành chung chư hiền đệ hiền muội và chúc chư hiền toàn thể Cơ Quan hành tṛn sứ mạng trong niên tŕnh mới, nhiệm kỳ thứ ba, thăng...

 

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh