Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

5.- HUẤN TỪ VÔ-CỰC TỪ-TÔN NĂM KỶ-DẬU

Minh Lư Thánh Hội, Tuất thời mùng 3 tháng 1 Kỷ Dậu (19-02-1969)

____________

      VÂN-HƯƠNG THÁNH-MẪU, chào chư Thiên mạng, Chị mừng các em nam nữ đàn tiền. Vâng lịnh ĐỨC DIÊU-TR̀ KIM-MẪU Chị đến báo đàn và nhân tiện để vài lời chúc Xuân Kỷ Dậu như sau:

Hàng Thiên mạng được vẹn tṛn Thiên sứ,

Hàng môn đồ vẹn giữ chữ thủy chung;

Bước Đạo Trời đoàn kết thung dung,

Đem giáo lư phổ khắp cùng trong nhân loại.

Hưởng cái Xuân thanh tao nhân ngăi,

Hưởng mùa Xuân bác ái vị tha;

Chúc các em khắp cả nhà nhà,

Mùa Xuân được chan ḥa ân thiên điển.

      Các em thành tâm tiếp giá ĐỨC VÔ-CỰC TỪ-TÔN. Đức Mẹ truyền lịnh Bạch Tuyết vào độc giả thay cho Huệ Chơn. Thôi, chị chào chung các em, xin xuất ngoại ứng hầu, thăng...

* * *

      VÔ-CỰC TỪ-TÔN DIÊU-TR̀ KIM-MẪU, Mẹ mừng các con. Mẹ đến trần gian giờ nầy để thăm viếng các con và dạy dỗ những điều cần thiết cho đạo tŕnh năm Kỷ Dậu. Mẹ miễn lễ, các con đồng an tọa.

      Hỡi các con lời xưa có nói:           

Tứ quí nhơn gian Xuân tại thủ,

Bá niên thế thượng Đạo duy tân.

       Mùa Xuân là một mùa đem lại cho vạn vật những nét thanh tân, những hương vị ngọt ngào, những khí hậu thái ḥa để trưởng dưỡng vạn vật tiến lên từng giai đoạn.

      Các con là vật tối linh trong vạn vật. Các con là những v́ tinh tú của cơi trần gian. Các con phải biết thưởng Xuân sắc thiên nhiên Tạo Hóa để ngăn đón mọi vọng thức rạt rào, tâm tư bối rối, chế ngự tất cả ngoại cảnh thường t́nh để cho thời gian không gian được chan ḥa cùng thiên nhiên tạo vật. Có như thế, các con mới định đoạt được cái ngày mai trên những câu tiên tri đă từng đánh vào tâm tư hi vọng của dân tộc các con:

“Thân Dậu niên lai kiến thái b́nh”

      Mẹ muốn nói với các con một lời rất dễ hiểu để các con nh́n thấy ngày mai một cách rơ ràng hơn, hầu tiến bước lên nấc thang cửu phẩm chứng quả Tam Thừa về cùng Đại Linh Quang nơi Bạch Ngọc.

THI:

Xuân chẳng riêng ǵ với một ai,

Cũng không Nam Bắc lại Đông Tây;

Xuân chung thiên hạ trong trời đất,

Riêng ở ḷng con chốn cơi nầy.

* * *

Cơi nầy luân chuyển kiếp vi nhân,

Hạ măn Thu Đông lại đến Xuân;

Con biết thưởng Xuân trong lẽ Đạo,

Đó là ngôi vị Thánh Tiên Thần.

      Đàn hôm nay Mẹ có những việc cần dạy các con để các con ghi nhớ lời Mẹ mà tu hành học Đạo trong tương lai.

      Hiện t́nh trước mắt nhận xét của mỗi con đều thấy những ǵ nơi cơi thế gian nầy đă liên hệ đến đời sống các con. Mọi vật chất trên cơi tạm đă kết cấu bằng danh lợi, t́nh tiền, đeo đuổi bày hiện quyến rũ các con vào biển khổ. Đành như vậy! Song le, đối với hàng hóa nhân vừa tiến hóa, đối với những chơn linh c̣n ám muội mới đáng sợ các vật ấy đưa đẩy con người sa vào tam đồ đọa lạc. Những bậc giác ngộ chơn tu, những hàng nguyên nhân hạ thế, những người trượng phu quân tử, các vật ấy chỉ là nhứt  thời chi dụng, không cầm bằng vĩnh cửu trường tồn hay bị chế ngự, nô lệ để trọn đời phải hối tiếc.

      Hiện trước đây, các con là những hàng giác ngộ mà Mẹ vừa kể trên nhưng, các con ôi!

THI BÀI:

       Cơ tận thế lập đời Thánh đức,

       Buổi hạ nguơn chấm dứt tiền khiên;

              Khắp trong nhân loại đảo huyền,

Dễ ǵ con Mẹ b́nh yên tu hành.            

       Gây oan trái dữ lành vay trả,

       Chác nợ nần ḷng dạ cưu mang;

              Khiến nên nước đổ nhà tan,

Lê dân thống khổ cơ hàn lao lung.

       Thương những kẻ anh hùng chí sĩ,

       Xót cho người chung thủy sắt son;

              Những mong trung hiếu vẹn tṛn,

Ân nhà đền đáp nước non dựng gầy,

       Thương những kẻ đọa đầy cơ cực,

       Xót cho người lao lực lao tâm;

              Mănh thân mong đặng riêng cầm,

An vui trong kiếp công dân thủ thường.

       Sống trong nếp ruộng vườn rẫy bái,

       Lập một đời nắng chải mưa chan;

              Tứ dân tứ thú an nhàn,

Mong ǵ cửa tước nhà quan mới là.

       Thương những kẻ thiết tha v́ Đạo,

       Xót cho người hoài băo thiên lương;

              Nh́n xem trong cảnh hí trường,

Mưu mô dối trá gạt lường điêu ngoa.

       Mang nặng nợ trần la bao phủ,

       Gánh gồng nhiều phong vũ bất thường;

              Con ôi! hàng vạn cung trương,

Hộc hồng tung cánh bốn phương đất trời.

       Xuân qua lại đổi dời giai đoạn,

       Rồi gẫm suy ta thán phù sinh;

              Sống đây phải sống cho ḿnh,

Nhưng con biết sống vẹn ǵn tâm Xuân.

      Hỡi các con! Thế cuộc chưa yên, nhơn tâm c̣n loạn lạc, các con phải ư thức để sống theo ḷng Trời. Mỗi con đều là một sứ mạng của Thượng Đế, không riêng hàng Giáo Phẩm Thiên Phong. Các con đừng quản ngại hay để cho thế thái nhơn t́nh làm đạo cơ chia rẽ.

      Con ôi! Hăy nh́n xem vạn vật trên thế gian – loài thảo mộc, những cây non cỏ dại, dầu là sớm mọc chiều tàn, nhưng cũng vẫn đua đ̣i tiến bộ theo công luật thiên nhiên để đơm hoa kết quả, chớ nào phải riêng cho những ṭng bá xanh tươi, cổ thụ rườm rà mới có đầy đủ sự sanh trưởng đâu con!

      Riêng về nhân loại ở thế gian nầy, các con chưa đứa nào biết được đứa nào mà cũng chưa biết được chính ḿnh các con, sao kiếp hiện tại lại thế nầy hay thế khác.

      Tam Nguơn sắp đặt, tạo luật vần xoay, sự tiến bộ của loài người cũng như Thiên Luật của vũ trụ, nhưng một đàng tiến đến cơi siêu nhiên là sống theo ḷng Trời đất, một đàng tiến đến nơi đọa lạc là sống theo vọng thức Bàng Môn. Bao nhiêu sự tiến bộ của loài người cần phải nh́n nhận bầu trời bao la bát ngát đang che đậy, đất rộng mênh mang đang chứa đựng, dầu có tranh đua bay nhảy hơn thiệt rồi cũng tự hủy diệt lấy nhau trong ṿng trần tục, chớ nào ai chiếm đoạt được bên kia ven trời.

      Đạo là sự cứu cánh tất cả nhân loại trở về nẻo Thiên Đàng thuần chánh. Sở dĩ các con nh́n ra ngoài đời hay trong đạo thấy phân chia phân cách chi phái nầy tổ chức nọ rồi các con buồn chán, không phải đó là điều mà làm cho các con không học được cái Đạo đâu con.

      Cơ tâm phân hóa, kỳ Đại Ân Xá, Đức Thượng Đế giáng trần cứu rỗi quần sanh nên tất cả chư Phật Tiên Thần Thánh lâm trần t́m phương giáo Đạo. Các con hăy xem đó là những cái tăng trưởng của một chơn linh. Cũng ví như Mẹ đă nói nơi trên là sự tăng trưởng của vạn vật, Trời Đất không v́ giống cỏ dại mà không rưới chan nắng mưa sương tuyết, Trời Đất không v́ những kẻ tạo ác gây nhân mà không chan rưới hồng ân đưa thuyền Bát Nhă đến biển trần để cứu vớt. Trái lại, đời tội lỗi Đạo mới khai, đời khuynh phúc Đạo mới chuyển.

      Các con đừng v́ những viễn ảnh mờ mịt kia mà quên mất sự sáng suốt thiên lương của các con. Các con nên hiểu rằng: Ánh sáng mặt nhựt luôn luôn soi sáng dầu các con nh́n vào chỉ có một vầng nhỏ thôi, nhưng không bao giờ con nào đem tài ba chí dơng để tắt ánh sáng trước giờ Dậu và cũng không thể kéo ánh sáng lại sau giờ Dậu được. Trái lại, một đám lửa thiêng lan cháy cả một khu rừng năm ba dặm, nếu đám lửa ấy càng cháy càng đem lại sự nóng bỏng cho các con, cho loài vật, các con có thể sợ sệt, nhưng con nào muốn tắt là dập tắt được ngay trong khoảng thời gian ngắn nào đó. Lửa dầu to dầu nóng nhưng quyền hạn ấy có thể người làm được và bỏ được. Biết vậy th́ các con chớ nên thắc mắc chán nản trước mọi sự chia cách của loài người, của đạo giáo. Cần nhứt là các con phải biết sống một đời sống trong t́nh Tạo Hóa thiên nhiên, luôn luôn an lạc tâm trung, xem mọi sự dữ lành để định phân chọn lựa cho ḿnh một giá trị ở đời sống mai hậu.

THI BÀI: (tiếp theo)

       Bởi trách nhiệm vi nhân xử thế,

       V́ công phu tu kỷ luyện thân;

              Thiên cơ vận chuyển hầu gần,

Các con sắp soạn bước lần ra thi.

       Trên bảng ngọc Tam-Kỳ dành để,

       Trước điện vàng ân huệ rưới chan;

              Xuân nầy Đại-Đạo hóa hoằng,

Về phần nghiên cứu con toan lo lường.

       Hiệp Cơ Quan nhứt trường phổ hóa,

       Cùng vạn dân thiên hạ âu lo;

              Sông mê lái Bát Nhă đ̣,

Vượt qua bến giác công tṛ mới nên.

      Mẹ dạy Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lư các con nam nữ :

        THI BÀI:

       Đừng trông thấy trên nền Trời sáng,

       Bóng nguyệt soi chói rạng đêm khuya;

              Ngẩn ngơ trong giấc mộng ḥe,

Nh́n đèn leo lét mà chia tấc ḷng.

       Cái tâm đăng mới ḥng vĩnh cửu,

       Vật vô tri thành tựu chi con;

              Phận ai th́ nấy lo tṛn,

Trông Nam ngó Bắc không c̣n chủ tâm.

       Mỗi mỗi đều ân thâm chan rưới,

       Người người trong cơ hội vẫy vùng;

              Phận nào th́ nấy lo xong,

Xong rồi một việc là công một phần.

       Cơ Quan vốn Thiên ân đại xá,

       Mở con đường khắp cả giao thông;

              Muốn cho sớm đặng tương đồng,

Khoan dung bác ái dặn ḷng đừng quên.

       Thiên cơ chuyển kề bên các trẻ,

       Luật công b́nh san sẻ mọi nơi;

              Ở cho đúng phận con Trời, 

Ngày mai chắc đặng vui tươi sum ḥa.

      V́ các con nữ phái c̣n thiếu phận sự trong những ngày Xuân, vậy Mẹ nhắn bảo chúng con ái nữ phải lo tu thân hành Đạo để kịp lúc hoằng dương giáo lư trong năm Kỷ Dậu.

THI BÀI: (tiếp theo)

       Hỡi các trẻ đàng xa cố gắng,

       Ḱa ven trời lố dạng thái dương;

              Rủ nhau kịp bước lên đường,

Đem tài học tập khoa trường ứng thi.

       Ban ơn chung trong khi Xuân đến,

       Gội nhuần đi thoát bến mê đồ;

              Chờ tin, Mẹ vẫn ra vô,

Đường Tiên cơi tục hoạn đồ dạy con.

       Xuân Xuân sắc điểm son tô ngọc,

       Xuân Xuân hương ngào ngạt khắp nơi;

              Các con hưởng cảnh Xuân trời,

Vững bền muôn thuở con người Chơn Nhơn.

            Mẹ ban ơn tất cả các con nam nữ đàn tiền Mẹ hồi cung, thăng...

 

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh