Chư hiền đệ hiền muội, đang lúc
nhơn sanh khốn khổ chư hiền đệ hiền muội vào Đạo tu hành để cứu mình và đem đức
tu mà bồi công lập quả trên phần phổ độ nhơn sanh, thì Bần Đạo khuyên chư hiền
đệ hiền muội nên ý thức trách nhiệm của đương sự trong giai đoạn này và phải
thanh tịnh linh tâm để tự vấn xem vì sao ta có trách nhiệm ấy, mà trách nhiệm ấy
được để vào thời kỳ nào đối với Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, trong khi các tổ chức Đại
Đạo đã thành hình, các chánh thể đã xây dựng trong cõi đất Việt Nam, ngỏ hầu tìm
thấy khúc quanh của thế sự cùng Thiên Lý mới thấu triệt được cơ siêu mầu trong
luật tuần huờn ngõ hầu chuyển hóa, thì trách nhiệm mới được thành công trên quả
vị.
Sự học tập của chư hiền đệ hiền
muội trong hai nhiệm kỳ, dầu được bao nhiêu, nhưng phải thông suốt tôn chỉ và
lập trường của Cơ Quan hiện có sẽ đem lại Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ một tương lai
cứu cánh như thế nào, thì sự hành đạo phổ thông giáo lý của chư đệ muội mới trọn
vẹn được. Nếu không vậy, cũng như lời dạy của Đông-Phương Chưởng-Quản, là Cơ
Quan sẽ biến thể thành một cơ quan tầm thường đi mất.
THI:
Đáng thương
khách tục ở trong đời,
Tưởng luật Thiên
điều ấy việc chơi;
Khuất mắt càng
trông càng thấy rõ,
Bao nhiêu nghiệp
quả chốn dòng khơi.
THI
BÀI:
Kìa thế
sự đang hồi nguy khốn,
Nọ nhơn
tâm xáo trộn khôn lường;
Trí tài dù muốn phô trương,
Ngoài vòng
Thiên luật khó tường giả chơn.
Chí hùng
anh chẳng sờn lao lý,
Nợ tang
bồng khó lụy thân danh;
Phải chăng đành hoặc chẳng đành,
Ai khôn ai dại
sử xanh ghi đề.
Càng đeo
đuổi bến mê biển khổ,
Càng xa
vời vực hố kề bên;
Vinh quang thế lộ khó bền,
Phải tay Thượng
Đế sắp nên cuộc trần.
Khuyên
chư đệ có thân âu phải,
Phải lo
lường thân dại hay không;
Đừng cho mờ tối linh hồn,
Xem trò thế sự
bảo tồn tương lai.
Thế mới
biết nam tài nữ liệt,
Có ai
rằng chánh thuyết chung hòa;
Mở màn trong giới quần thoa,
Nêu cao trách
nhiệm nước nhà nữ lưu.
Trước
cảnh khổ dầu mưu hay trí,
Buổi Hạ
nguơn dầu sĩ, dầu quan;
Muốn xây hạnh phúc an toàn,
Chung tay góp
sức đôi đàng đạo tâm.
Nữ Chung
Hòa tình thâm chia sẻ,
Cùng vạn
dân bốn biển một nhà;
Uy linh VÔ CỰC ban ra,
Cố công vượt
khỏi ái hà huờn nguyên.
Phần
trách nhiệm cơ duyên gây tạo,
Đem tình
thương hoài bão thân danh;
Dầu xây vạn lý trường thành,
Sao bằng sống
cảnh thái bình muôn năm.
Đừng
ngại bước khó khăn thế lộ,
Đừng xao
lòng vì chỗ gian nguy;
Đem thân vào cảnh tu trì,
Vị tha bác ái
từ bi điểm đầu.
Độ là độ
kẻ sầu người khổ,
Vớt là
mong vớt chỗ trầm luân;
Cứu nguy tội lỗi phạt trừng,
Người tu trước
phải xem phần đó hơn.
Đời
không khổ không cần mở Đạo,
Người
tội tình mới bảo người tu;
Nhờ nơi kẻ sáng dắt mù,
Không mù ai lại
công phu theo mình.
Trước kẻ
tội tỏ tình khoan thứ,
Trước
việc công xử sự vẹn toàn;
Đó là đạo đức vinh quang,
Cho người tu
niệm cho hàng Nữ Chung.
Trước
những cảnh hãi hùng tang tóc,
Người
đạo tâm dở khóc dở than;
Vì cùng huyết nhục đồng bào,
Non sông đẩm
máu, họ hàng phơi xương.
Đem nghị
lực làm phương cứu trợ,
Góp tinh
thần nâng đở đồng bào;
Tuy rằng công thiểu phước cao,
Nêu cờ phổ tế
trước sau cộng đồng.
Chư hiền
đệ ở trong phận sự,
Lão ban
ơn tuần tự tu hành;
Nữ nam trọn một điển lành,
Trên đường lập
đức kết thành vị ngôi.
Đời ly
loạn trong hồi ly loạn,
Phận
thanh niên cho đáng thanh niên;
Nhà Nam giữ một mối giềng,
Khí hùng muôn
thuở Rồng Tiên vẫn còn.
Khép
mình vào hành tròn hạnh Đạo,
Đáng
ngợi khen thuần hảo chánh chơn;
Thanh niên là cột là rường,
Trong vòng đạo
đức lập trường phục hưng.
Phải nhớ
rằng những phần tuổi trẻ,
Giữa
trường đời ắt sẽ gian nguy;
Vì chưng thế cuộc hạ kỳ,
Phải nên dụng
Đạo định qui việc làm.
Quả muốn
kết cần châm phân nước,
Công
muốn thành cần được chỉ truyền;
Của người đạo đức thâm uyên,
Chánh tâm chánh
tín cơ duyên dắt dìu.
Đừng vội
vã ra chiều hăng hái,
Trước
cảnh đời phải trái không so;
Sang sông phải cậy con đò,
Tương lai vững
chắc tự trò đắp xây.
Một thế
hệ sau này tiếp nối,
Tiếp nối
đời thay đổi Thượng Nguơn;
Sống trong Thiên luật tuần huờn,
Sáng soi Thánh
đức cõi trần hưởng chung.
Mọi sự trên thế gian đều có một
quyền năng sắp xếp, mà hành động và ý chí của con người phải thuộc trong vòng
quyền năng định luật ấy, chỉ được phát huy bằng tâm linh thánh thiện không bị mờ
tối bởi vật dục che lấp đó thôi. Đừng bi quan cũng đừng lạc quan, những gì chưa
đến nó sẽ đến.
Bần Đạo ban ơn lành chư hiền đệ
hiền muội vững tâm hành chánh Ðạo. Thăng...