Minh-Lư
Thánh-Hội (Sài G̣n - Việt Nam)
Tuất
thời, mùng 8 tháng Chạp Đinh-Mùi (7-1-1968)
____________
Thi:
THIỆN
lương bổn tánh của con người,
TÀI
bộ dầu thêm đến mấy mươi;
ĐỒNG
ấu lăo thành không giác ngộ,
TỬ
phù cũng khó thoát luân hồi.
THIỆN-TÀI ĐỒNG-TỬ, Tiểu Thánh
chào chư Thiên mạng, chào chư liệt vị
đàn tiền.
Tiểu Thánh đến trước báo tin có
Bồ-Tát lâm đàn, chư liệt vị thành tâm
nghinh tiếp, Tiểu Thánh xin xuất ngoại
ứng hầu, thăng...
(Tiếp điển:)
QUAN-ÂM BỒ-TÁT
Một
cành dương liễu định phong ba,
Cất
mái thoàn linh vượt ái hà;
Vớt
khách trầm luân mong giác ngộ,
Đưa
về cảnh cũ thú Tiên gia.
Bần Đạo chào mừng chư sứ
mạng, chư hiền đệ hiền muội
trung đàn.
Vâng lịnh Tam Giáo Ṭa, nhơn danh Tam
Trấn Oai Nghiêm, Bần Đạo đến
trần gian giờ này để ban bố hồng ân
cho các đại nguyên căn đă sớm giác
ngộ, lănh sứ mạng hoằng hóa Đạo
Trời trong giữa thời kỳ mạt hạ.
Miễn lễ toàn thể đàn trung an tọa.
Chư hiền đệ hiền muội!
Bần Đạo hoan hỷ nhận thấy tâm tư
của chư đệ muội đă thiết tha
với tiền đồ Đại-Đạo, mà
chung tâm ḥa ư, đang t́m những lối ngắn
nhứt và thiết thực nhứt cho nhơn
loại sau này cùng đi trên đường Thánh
Thiện.
Minh-Lư là một chi của Đại-Đạo
Tam-Kỳ Phổ-Độ đang nảy lộc
đâm chồi, hứng lấy giọt sương
mai để nuôi dưỡng thân cây.
Chư hiền đệ hiền muội!
Vạn vật phát khởi từ chỗ tự nhiên
mà đạo lư là đường lối dinh dưỡng
bảo tồn. Dầu lớn, dầu nhỏ,
hoặc giàu sang, nghèo hèn, khôn dại đều
gội nhuần cái lư ấy để tuần
tự ḥa hiệp dưới trên thành một
tấm thảm xanh trong bầu vũ trụ.
Chư hiền đệ hiền muội đă
ư thức được sự mầu nhiệm cao
cả của Đạo lư, đă ư thức
được trách vụ của ḿnh trong cơ
chấn hưng đạo đức, sửa thế
lập đời thuần lương Thánh Đức,
th́ hăy thận trọng kiên tŕ với trách vụ
để vượt qua lúc phong ba băo tố,
nghịch cảnh quay cuồng trong thời thất
điên bát đảo.
Là những người cầm ngọn đèn
đi trong đêm tối, không v́ lư do ǵ làm cản
trở tŕ trệ bước đi của kẻ
cầm đèn rọi đường cho nhơn
loại.
Là những người tiền phong, cần
phải biết trước cái biết của
thế nhân, hiểu trước cái hiểu của
người đời, phải tốt hơn cái
tốt của phàm tục, phải hy sinh trước
cái hy sinh của thế nhân.
Các bậc Giáo Chủ ngày xưa hay suy nghĩ
những cái người đời chưa suy nghĩ,
hay làm những cái người đời chưa
từng làm, hay nói những điều người
đời chưa từng nói, mà cũng hay xem thường
những cái người đời thường quí
trọng.
Một thân cây dầu chia năm bảy nhánh,
cũng là để thu hút những giọt sương
rơi, những cơn mưa mát mẻ, đem nước
về nuôi dưỡng thân cây. Nhưng đến
khi đơm bông trổ trái, th́ bông trái kia nảy
nở nơi nhánh nhóc tược cành. Đừng ai
hiểu và đ̣i hỏi những hoa quả ấy
phải nảy sanh từ cây cái, mà không ở nhánh
nhóc tược cành.
Ư thức được như vậy, th́ người
ta không c̣n chấp nê mặt h́nh thức, từ
vật chất đến tinh thần, từ duy tâm
sang duy vật.
Cái vỏ h́nh thức huyết nhục bên ngoài
bao bọc lấy điểm linh quang, nếu trong hai
tách rời một th́ không có vũ trụ này, cũng
như không có nhơn loài vạn vật, v́ vô
thủy nhi thủy, vô chung nhi chung.
Hữu vô, vô hữu nào phải đâu xa.
Nếu ngộ đúng lúc th́ vô thành hữu,
bằng ngộ không đúng th́ hữu hóa thành vô.
Chư hiền đệ hiền muội! Người
đời thường hoài mong sự kết quả
và hạnh phúc đến cho ḿnh, nhưng mấy ai
lại lưu tâm đến việc gieo giống và
đem hạnh phúc đến cho kẻ khác.
Trong rừng, muôn cây cao thấp lớn bé già
non thưa rậm, nhưng nhờ có điểm ḥa
đồng nương níu che chở lẫn nhau mà
dệt thành tấm thảm xanh muôn đời c̣n
ngoạn mục.
Người hướng Đạo muốn
thiên hạ ḥa đồng trong một mục tiêu
đó, th́ cần phải gây ư thức ḥa đồng
trước tiên để làm kiểu mẫu. Muốn
vớt người đắm đuối chơi vơi,
phải vào biển sông, muốn cứu người
trong hang sâu phải vào lối thẳm.
THI:
Nguyên
nhân phổ Đạo dạy người đời,
Bận
rộn bao giờ được nghỉ ngơi;
Chỉ
mấy mươi năm trong một kiếp,
Tṛn
công cảnh Phật sẽ vui chơi.
THI:
Vui
chơi cơi tạm có bao hồi,
Một
kiếp bụi trần chỉ thế thôi;
Mới
thấy đầu xanh ra tóc bạc,
Làm
chi công nghiệp để cho đời.
THI:
Đời
đạo hai vai khéo gánh gồng,
Bước
bươn Nam Bắc với Tây Đông;
Chung
tay góp ư lo gầy dựng,
Đạo
nghiệp nên nhờ kẻ chí công.
NGÂM:
Công phu, công quả, công tŕnh,
Tạo
thoàn Bát Nhă cho ḿnh mai sau;
Cứu đời giữa lúc bể dâu,
C̣n
đâu lẽ phải c̣n đâu nhơn t́nh?
Thương thay trần hạ đao binh,
Trong
cơn cộng nghiệp nhục vinh chung đồng!
Ai ơi! Ḅn đức lập công,
Cho
qua vận hội non sông đổi dời;
Ngày nay an nghỉ thảnh thơi,
Tháng
sau tháng tới cuộc đời ra sao?
Loạn ly thay đổi phong trào,
Ai
khôn ai dại người nào trí ngu;
Trong cơn hỗn độn mịt mù
Mới
tường ai hạng người tu chơn thành.
Quyết tu chẳng chuộng công danh,
Rán
gieo hột giống tốt lành mai sau.
Cho mầm nhánh tược trổi cao,
Lập
đời Thánh thiện phong trào thuần lương;
Dạy chư đệ muội am tường,
Rán
lo hành đạo, Thiên Đường đây lui.
Ban ơn lành toàn thể, thăng...
|