Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

18.- TU THÂN, PHỔ ĐỘ VÀ GƯƠNG XƯA

NAM THÀNH THÁNH THẤT (Sài G̣n)

Tuất thời 22 tháng 8 Đinh Mùi (25-9-1967)

THI:

Bốn mấy thu dư qua rất mau

Cao Tông quyết chí dựng phong trào;

Phổ truyền chơn đạo xây đời thạnh.

Nhân loại không phân chỗ sắc màu.

      THIỆN-CHÍ CHƠN-NHƠN Nguyễn Văn Phùng, Tệ Đệ chào mừng chư hiền huynh, hiền tỷ. Tiên Huynh chào mừng chư hiền đệ hiền muội toàn thể trong ngoài.

      Hôm nay, ngày Kỷ Niệm đầu tiên của nền Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ tại nước nhà, tôi hết sức vui mừng được thấy hiện diện rất đông đủ, từ đại diện các Ṭa Thánh, Hội Thánh, Thánh Thất, Thánh Tịnh xa gần, cũng như quí Đại Đức Thiên Phong Chức Sắc Tôn Giáo bạn trong gia đ́nh Đại Đạo, qui tụ đến đây để hưởng ứng tinh thần liên giao ḥa ái và cũng đă nói lên tiếng nói ngấm ngầm từ thâm tâm mỗi người rằng đă thiết tha và đang mong mỏi một cuộc sống yên lành trong tinh thần đại đồng nhân loại, trong đó có t́nh thương, có bác ái, có đạo đức, có vị tha. Đó là một điềm lành báo hiệu ngày nhân loại sẽ được yên vui dưới mái đại gia đ́nh đạo đức mà ngày ấy không c̣n phải xa xôi lắm.

      Nhơn danh một cựu Hội Trưởng Nam Thành Thánh Thất và cũng là Đại Diện cho hàng chư vị Tiền Bối quá văng trong Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ, tôi chào mừng và cảm ơn những tấm ḷng vàng vô giá chi bửu đó. Tôi xin mời toàn thể chư huynh tỷ đệ muội đồng an tọa và ghi nhận nơi đây mối t́nh chơn thành sâu xa của tôi.

      Tôi cũng không thể dấu nổi hân hoan và nhận xét của ḿnh để tŕnh bày nơi đây cùng quí chư hiền huynh tỷ đệ muội được tường:

      Nam-Thành Thánh-Thất là một trong những Thánh Thất trong cửa Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ, nhưng Nam Thành được một đặc ân là hằng năm lănh phần tổ chức lễ Kỷ Niệm ngày khai Đạo. Một đặc điểm nữa là Nam-Thành luôn luôn hành Đạo với một đường lối trung thực từ buổi sơ khai tại Thánh-Thất Cầu-Kho, luôn luôn chủ trương đường lối chung của Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ ngay từ buổi ban đầu. Đó là một ưu điểm đă gây những cảm t́nh tốt đẹp từ buổi đầu tiên trong giới Đại-Đạo, mà đó cũng là một ưu điểm để có sự hưởng ứng nồng nhiệt của quí vị hiện diện ngày hôm nay. Nhưng v́ vạn vật thế gian đều cùng chung trong một định luật thăng trầm suy thạnh dinh hư, Nam-Thành cũng không thoát ngoài định luật ấy!

      Vầng trăng kia đang tỏ, áng mây đen vô t́nh đă làm mờ đi ánh trăng Thu đang soi ḷng thế đạo nhân t́nh. Cũng là may phước cho Nam-Thành Thánh-Thất, mặc dầu đă trải qua những lúc thăng trầm thạnh suy bỉ thới đó, vẫn c̣n giữ được cái khí tiết anh linh trung thực của những người xưa, nên đến giờ này đă và đang tiếp đón những hàng đạo tâm yêu quí của Thượng-Đế.

      Tôi cũng báo tin mừng cho chư hiền huynh tỷ đệ muội rằng hôm nay sẽ có quí vị hiền huynh tiền bối Đại-Đạo giáng đàn để luận đàm đạo sự cùng quí hiền huynh tỷ đệ muội. Trước khi xuất cơ, một lần nữa tôi xin chư hiền huynh tỷ đệ muội và quí đạo tâm xa gần hiện diện nhận nơi đây ḷng cảm ơn chơn thành và mối hân hoan đoàn kết xây dựng Đạo Trời của tôi. Xin nguyện luôn luôn theo hộ tŕ những đoàn trung kiên hướng Đạo xây dựng và phổ truyền đạo lư cứu độ quần linh trong thời mạt hạ.

      Tái ngộ nhau, tôi chỉ có bao nhiêu lời để đánh dấu kỷ niệm buổi tương hợp hôm nay. Xin chào tạm biệt toàn thể quí chư đạo tâm, chư hiền huynh, hiền tỷ, hiền đệ, hiền muội, hẹn c̣n ngày gặp nhau trên quăng đường thế Thiên hành hóa.

      Có chơn linh Tiên Huynh Trương Văn Tràng đến, xin đàn trung thủ lễ nghinh tiếp, xin giă từ, thăng...

      (Tiếp điển:)

THI:

TRƯƠNG cánh buồm thiêng ghé cơi trần,

VĂN thơ chào hỏi đạo t́nh thân;

TRÀNG thi đang dự mau lên để,

Hổ bảng Phật Tiên hoặc Thánh Thần.

      Tiên Huynh TIẾP-PHÁP Trương Văn Tràng xin chào mừng đoàn hướng đạo, chào mừng chư hiền huynh tỷ đệ muội. Tiên Huynh xin mời toàn thể đàn trung đồng an tọa.

      Nhân dịp lễ Kỷ Niệm ngày Khai Đạo nơi Nam-Thành Thánh-Thất, chúng Tiên Huynh trần tấu xin GIÁO-TÔNG ĐẠI-ĐẠO được phép lâm đàn giáng cơ để cùng nhau ôn lại những nỗi vui buồn cùng những kinh nghiệm quí giá trong đời hành đạo.

      Vừa rồi, hiền huynh THIỆN-CHÍ CHƠN-NHƠN đă luận sơ qua về phần trung thực và đường lối khí tiết của NAM-THÀNH THÁNH-THẤT tự buổi sơ khai. Giờ đây, Tiên Huynh sẽ bàn qua về sự hành Đạo tu thân và phổ độ.

      Mỗi người trong chúng ta, v́ đă chán ngán nhân t́nh thế sự, cho cuộc đời là phù ba ảo ảnh, như hoa kia sớm nở chiều tàn, thoạt có thoạt không, mới thấy đó bỗng liền mất đó, không vật ǵ trường tồn vĩnh cửu. Hễ hữu t́nh ắt hữu hoại. Do đó, đă đem thân vào cửa Đạo để t́m học hỏi những ǵ chân thật để có thể giải thoát phần thể chất cũng như phần linh hồn ra khỏi ṿng kềm tỏa đỉnh chung phú quí, danh vọng lợi quyền của trần ai giả tạm. Mỗi người đều tùy theo hoàn cảnh của ḿnh để thực hành hai chữ tu thân.

      Làm thế nào gọi là tu thân?

      Một danh từ mà xưa nay rất quen dùng trên vành môi chót lưỡi của mỗi người.

      Tu thân nơi đây không có nghĩa buông phế tất cả việc đời của số kiếp làm người tại ṿng trần tục. Người tu thân cũng như người ngoài thế tục, cũng gia đ́nh con vợ, bè bạn thôn lân, cũng ăn mặc ẩm thực y phục như người đời. Chỉ khác hơn một điều, đó là sống một đời sống thanh cao trong sạch, một đời sống tự khép ḿnh trong luân lư, đạo đức, nghĩa nhân, đặt ḿnh trong một khuôn khổ thanh đạm, liêm sĩ, trung tín, luôn luôn kiểm điểm phần nội tâm, gội rửa linh hồn. Tự ḿnh đặt ra một lề lối khắc kỷ, luôn luôn kiểm điểm lại những thể phụ thuộc trong con người ḿnh.

      Xưa nay, trong giới tu thân, thường bị lừa dối phỉnh gạt của nội tâm mà không hay, v́ ít ai chịu khó kiểm điểm, kiểm soát và phân tách coi phần nào là phần của Thượng Đế phát ban, c̣n phần nào là do bản năng sinh tồn dục vọng của bản thân gây nên và xúi giục. Nếu khinh thường, nếu lấp lửng, không thể nào tránh được sự dối gạt từ nội tâm.

      Ai ai cũng tưởng phần lư trí, phần suy nghĩ, phần nhận xét của ḿnh là đúng, là hay, khi những suy xét ấy có lợi cho ḿnh hoặc về phần vật chất, hoặc về phần danh vị. Có mấy ai chịu khó t́m hiểu coi tánh chất riêng biệt của mắt nó thích những ǵ? Tánh chất của tai thích nghe những ǵ? Tánh chất của mũi thích ngửi những ǵ? Tách chất của lưỡi thích nếm những ǵ? Tánh chất của thân thể thích đ̣i hỏi những ǵ? Tánh chất của ư mă tâm viên nó thích những ǵ? Rồi tổng kết lại những phần mắt thấy, tai nghe, mũi ngửi, lưỡi nếm, xác thân đ̣i hỏi, ư vọng, đều có phải là nhu cầu đ̣i hỏi cần thiết của ḿnh chăng? Có phải sự cần thiết sống c̣n của lương tri chăng?

      Nếu chịu khó phân tách như vậy rồi, sẽ lộ chơn tướng những ǵ của ta, những ǵ của Trời. Nếu không phân tách được ắt bị lừa dối phỉnh gạt đưa con người vào lục đạo luân hồi. Nếu là tín đồ th́ sa ngă trụy lạc, xa lần chân thiện mỹ. Nếu là hàng hướng đạo th́ hành động sai lạc chơn truyền căn nguyên Đại-Đạo, rồi bèn cho là bị người nầy khảo, bị người kia khảo, thiên hạ xúm lại ghét ta, phá ta và khảo đảo ta. Thật ra th́ không ai khảo ḿnh hết, mà chính tự ḿnh khảo lấy ḿnh, bởi cái tự ái rất lớn, tự tôn rất to, đă che mờ lương tri, không c̣n thấy đâu là sự thật.

      C̣n một khía cạnh khác nữa, là khi vui khi mừng th́ khoan dung tha thứ mọi lỗi lầm xằng bậy của người cộng sự, khi thương khi mến th́ dấu vuông, dài, méo, xéo, cũng lấy làm tṛn; khi buồn phiền tức giận th́ việc phải cũng cho là việc trái, việc trắng cũng cho là đen. Từ chỗ phải trái trắng đen méo tṛn lẫn lộn đă gây ra sự xáo trộn cả tâm hồn. Phản ứng đó làm cho cá nhân đương sự hoang mang đau khổ, ngờ vực rồi đâm ra chán nản và sợ sệt. Bởi sự chán nản sợ sệt là một chướng ngại vật ngăn cản, không cho con người chủ nhơn ông t́m đến sự thật. Than ôi!

THI:

Giặc ngoài dầu loạn mấy mươi năm,

Không ngại cho bằng giặc nội tâm;

Ngoài có thiên binh đem thạnh trị,

Trong đành tuyệt vọng bởi sai lầm.

      Đó là phần tu thân.

      Tiếp theo đây, Tiên Huynh đề cập đến phần phổ độ.

      Thử nghĩ lại mà xem: một lương y đặt nặng trọng tâm về chữa trị bịnh nhơn đau khổ, một đoàn cứu trợ trọng tâm hàn gắn bằng vết thương của thiên tai chiến họa, một kỹ sư tu bổ đặt trọng tâm vào chỗ sửa chữa lại như khi xây cất; chớ không phải lương y chuyên khoa đầu thang thuốc bổ, đoàn cứu trợ không phải để đem lại sự giàu sang thịnh vượng cho lớp người nào, kỹ sư tu bổ không phải để xây những lâu đài dinh thực mới. C̣n đường phổ độ cũng vậy, v́ người đợi đă quá đau khổ về tinh thần, bị đời xảo trá lừa bịp dối gạt, muốn cần có người an ủi xoa dịu tâm hồn, đoàn người phổ độ có nhiệm vụ đặt trọng tâm vào công quả phổ biến đạo Trời, truyền bá giáo lư, đem t́nh thương thể hiện sự chân thật, sự  giúp đỡ, sự tương thân ḥa ái, san bằng những hố sâu chia rẽ giữa cá nhân và cá nhân, giữa đoàn thể và đoàn thể, giữa tôn giáo và tôn giáo, chớ không phải phổ độ là giành giựt nhơn sanh, kêu gọi nhóm kia nhóm nọ về với ḿnh. Hỏi để mà chi? Ở đâu cũng được miễn là mỗi người biết tu thân, biết đem t́nh thương lẽ thật đối xử với mọi người, biết đem ḷng vong kỷ vị tha giúp đỡ người đời là được rồi. Bởi v́ nước muôn sông ngàn lạch, trăm nguồn ngàn suối rồi cũng trở về nơi biển caû. Chỉ ngại e là những lạch con suối nhỏ bị v́ lư do nào đó, làm tắc nghẽn không thông suốt cùng biển cả rồi phải bị khô khan theo nắng hè thiêu đốt.

      Từ ngày Đại-Đạo sơ khai, Phật Tiên Thần Thánh có bao giờ kêu gọi nhóm này nhóm kia gom về cùng nhóm khác? Thiêng Liêng chỉ khuyên người phải tu cho thiệt, nghĩ cho thiệt, hành thiện cho thiệt, nói cho thiệt, t́nh thương cho thiệt, cách cư xử với nhau cho thiệt, dầu ở đâu, đầu non, góc biển, chơn Trời, mỗi người thực hành được lẽ thiệt, mà lẽ thiệt là chơn lư, mà chơn lư luôn luôn Thiên thời, địa lợi, nhơn ḥa. Chơn lư vẫn không hai.

THI:

Chơn lư là nguồn sống vạn linh,

V́ nhân, v́ nghĩa với v́ t́nh;

Cho đời, cho Đạo, cho nhân loại,

Chớ chẳng riêng tư cho chính ḿnh,

      Xin nhường bút...

      (Tiếp điển:)

THI:

ĐOÀN viên nhớ lại Đạo t́nh xưa,

VĂN hiến bốn thiên vẫn có thừa;

BẢN chánh sao sai nên bị khảo,

Giáng chào huynh đệ, Đạo xong chưa?

      Tiên Huynh Đoàn Văn Bản chào mừng đoàn hướng đạo, mừng chư hiền đệ hiền muội. Xin mời an tọa toàn thể đàn trung.

THI:

Lâu ngày hội ngộ rất mừng vui,

Lỡ mến, lỡ thương, lỡ ngậm ngùi;

Bao mái tóc xanh phai sắc trắng,

Mấy mươi năm lẽ tới cùng lui.

Lui tới chen nhau dưới Thánh Đường,

Mỗi người xây dựng mỗi t́nh thương;

Sao cho Đại-Đạo mau qui hiệp,

Để khỏi gay go vạn dậm trường.

PHÚ:

Nh́n huynh đệ ḷng thương và đau như cắt,

Ngó anh em rồi lệ mắt bỗng rưng rưng;

Muốn viết luôn, tay lại ngập ngừng,

Buổi hội ngộ gấp làm dửng dưng trong huynh đệ.

Nhớ là nhớ những ngày cùng đoan thệ,

Thương là thương những lúc phổ tế mối Đạo Trời.

Đem hy sinh vận dụng hết phương tiện của mỗi người,

Dốc xây dựng cơi đời này Thiên Đường Cực Lạc.

Đă sát cánh mái đầu xanh cùng tóc bạc,

Đă chen vai không phân tuổi tác trẻ già.

Vâng lịnh THẦY truyền Đạo buổi kỳ ba,

Thuận huynh đệ đem nước Ma Ha rưới đời khi mạt kiếp.

Buồn là buồn chưa làm nên đạo nghiệp,

Thương là thương số kiếp chẳng cho thêm;

Hờn thay cho thời cuộc chẳng ấm êm,

Hận là hận ḷng người bạc đen như đêm tối;

Thương vận nước giữa thời kỳ rắc rối,

Lớp cường quyền toan ngăn lối tiến đang đi;

Trong huynh đệ kẻ Tiên cảnh, người âm ty,

Kẻ dương thế, kẻ đi người ở.

Bước hành đạo đă gặp bao hồi dang dở,

Bắc Trung Nam c̣n nặng nợ Thiên phong;

Kiếp vi nhơn c̣n quằn quại nơi ḷng,

Thân hướng đạo c̣n long đong trên thế lộ.

Đă chịu khảo đảo nhiền phen cam khổ,

Đă bị thăng trầm mấy độ bao phen;

Cũng hờn cho châu chấu v́ mê mẩn ánh đèn,

Nhào vô chết c̣n biết chi đến kẻ khen cùng người thị.

Đă từng nói là anh thư, là chí sĩ,

Là mày râu, là nam tử, là nước non;

Là hiền nhân, là quốc túy quốc hồn,

Là dân tộc, là non sông, là tổ quốc,

Hỏi mấy ai đem can tràng thiết thạch,

V́ giống ṇi, v́ quốc sách, v́ nhân dân;

Mới sáng đây đang ở bang Tần,

Chiều lại thấy đặt chân nước Sở.

Đời nh́n thấy bao điều tạm bợ,

Nghĩ mà đau, mà nhục nhă biết bao!

V́ lợi riêng vâng dạ cúi đầu,

Nào nghĩ đến đâu là danh, đâu là xấu hổ.

Xưa người trước đă dày công cam khổ,

Vạch đường đi sao không thẳng lộ để cùng đi?

Lại bẻ bàng lắm lúc thị phi,

Lại tráo trở nhiều khi đen trắng;

Bởi nước đục c̣ kia mới lai văng,

Bởi nhiều mở đường ruồi nhặng mới chen chân,

Th́ c̣n đâu là Minh Đức, là Tân Dân,

Là quốc thể, là nghĩa nhân lễ tín.

Đường diệu viễn người ôi sao chưa tỉnh,

Đêm tối đen sao chưa định tâm hồn,

Bao giá danh, bao nghĩa vụ, bao quốc phong,

Sao nỡ dạ đem vùi chôn để thành người vong bổn.

Nền đạo lư hăy đem xây đời cơn hỗn độn,

Đem b́nh tâm mà chỉnh đốn lúc loạn ly;

Đem vàng mười ra chống chỏi với bạc ch́;

Đem lẽ thiệt ra cứu nguy đời mạt hạ.

Đời loạn lạc v́ đời xảo trá;

Người đấu tranh v́ bản ngă tư tâm;

Xa t́nh thương, xa đạo lư thậm thâm,

Xa Thượng Đế nên mới lầm loài quỉ quái.

Chư đạo hữu ôi! Hăy nghe lời phân phải trái,

Rán giữ ḿnh lẽ phải đừng xa;

Rán mà chờ Thu lại Đông qua.

Xuân Hạ đến canh gà vui nhộn.

Dầu thế cuộc giữa hồi hỗn độn,

Cũng đừng cho tâm hồn bấn loạn v́ đời;

Nước lóng trong kim thạch cũng rạng ngời,

Hết tăm tối rồi Trời lại sáng.

Lâu ngày gặp để lời phân đoán,

Cho đệ huynh cùng bạn đạo đồng;

Chữ quả công phải nhớ nằm ḷng,

Đường phổ độ gia công mà tiến tới.

      Xin nhường bút...

      (Tiếp điển:)

THI:

NGỦ YÊN thương kẻ mộng triền miên,

TRUNG thứ v́ quên mới đảo huyền;

HẬU chiến lấy chi xây thế thịnh,

Hỏi đem đạo lư hoặc đem tiền.

      Nguyễn Trung Hậu, Tiên Huynh mừng đoàn hướng đạo, chào chư tiền huynh, hiền tỷ, hiền đệ, hiền muội. Xin mời đàn trung an tọa để Tiên Huynh có lời tâm t́nh đạo sự trong thời gian xa cách.

THI:

Nh́n xem hiện diện khắp trung đàn.

Cố hữu chạnh ḷng nỗi chứa chan;

U hiển mỗi người lo mỗi việc,

Phổ truyền Chơn Đạo cứu nhơn gian.

      Để đánh dấu ngày hội ngộ trong buổi lễ hôm nay, Tiên Huynh sẽ nói lại những vui buồn trong đời hành đạo của ḿnh cũng như của anh em chị em trên bước đường hiện tại.

      Nghĩ lại mà thương cho ḷng người tín hữu trong Đạo Thầy. Khi c̣n ngoài đời là một công hoặc tư chức, lănh lương hằng tháng, dầu muốn dầu không cũng phải cố gắng làm tṛn nhiệm vụ cấp trên giao phó. Nếu cưỡng lại th́ mất chén cơm gia đ́nh con vợ.

      V́ kỷ luật một đơn vị ngoài đời đă nêu rơ rệt, nhiệm vụ và quyền lợi ngang nhau.

      C̣n trong cửa Đạo mà lại là Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ, kỳ ba Thượng-Đế ân xá cho người đời, hoặc Phật Tiên Thánh Thần, ma quỉ trong tam giới chúng sanh có cơ hội lập công quả, kịp buổi thay đổi đất Trời. Do đó, trong đạo đă có Tân Pháp là kim chỉ Nam cho người hành sự, Ngũ Giới Cấm, Bát Chánh Đạo và Tứ Đại Qui Điều cho người tu thân học đạo. Kể ra cũng có bội phần dễ dăi về kỷ luật đối với người tín đồ.

      Khi có lỗi lần thứ nhất, được khuyên lơn cảm hóa cho đương sự chừa lỗi. Lần thứ nh́ tái phạm, bị phê b́nh, chỉ trích và phạt qú hương. Lần thứ ba, nếu lỗi c̣n tái phạm, nặng lắm là giáng cấp hoặc trục xuất ra khỏi cửa Đạo là cùng.

      Đối với người tín hữu thật tâm muốn tu hành, xem điều luật ấy rất nặng nề về mặt tinh thần; trừ khi vô t́nh, thật ra không khi nào muốn cố tâm gây tạo lỗi.

      Trong lúc đó, cũng có hàng tín hữu quá dễ duôi, đôi khi cũng khinh mạng hoặc bướng bỉnh, xem thường kỷ luật trong cửa Thánh Đường, v́ đă tự nghĩ rằng: Đạo là từ bi hỷ xả, luật lệ đă rành rạnh, không đến nỗi phải vào trại giáo hóa hoặc khám đường. Do sự dễ dăi đó của kỷ luật Đạo, đă gây ra nhiều cảnh trạng rất buồn cho người hành đạo.

      Một chức việc hoặc một tín hữu ở một Thánh Thất, mặc dầu có sự phân công rành mạch, biên bản ghi chép hẳn ḥi, nhưng khi vui th́ siêng đến chùa, thực hành công quả, lúc buồn th́ lại làm ngơ. Nếu được nhắc nhở năm ba phen, lại chạm ḷng tự ái, rồi ở nhà luôn, chẳng ai dám làm ǵ.

      Một người như vậy, nhiều người như vậy, thử hỏi một Ban Cai Quản chỉ c̣n trơ trọi một hai ba người, rồi làm việc với ai?

      Khi đă nóng ḷng v́ việc Đạo, không nỡ buông trôi, v́ sợ e trên có lỗi với Thiêng Liêng, dưới lại thất lễ với đạo tâm lân cận khi đến viếng Thánh Đường, v́ đạo tâm và thể diện thúc đẩy, mặc dầu số ít, cũng rán hội họp quyết định thi hành. Than ôi! Khi thi hành, lại bị chỉ trích là độc tài, độc đoán.

      Người làm th́ khó, người ngó th́ dễ, người chỉ trích lại càng dễ hơn. Đó là tệ trạng ở một địa phương. C̣n một địa phương khác, lại có tệ trạng khác.

      Đă là một Hội Trưởng hoặc một chủ Thánh Thất, sự thật trong đạo Cao Đài, không có ai là chủ Thánh Thất cả – tự xem của chùa là của riêng ḿnh, muốn thâu th́ thâu, muốn xuất th́ xuất, sổ sách không được phân minh. Con mắt đạo hữu rất tinh vi, khi thấy thâu xuất không được phân minh, dại ǵ đem hành hương cúng chùa thêm nữa cho họ xài. Do đó, thỉnh thoảng đưa đến ngân quỹ Thánh Thất càng ngày càng kiệt quệ mọi công việc bị đ́nh trệ.

      C̣n về nhân sự, theo sự tre tàn măng mọc, cha mẹ là đạo hữu, khi già phải chết, c̣n lại đoàn con là đồng nhi lễ sĩ, kế nghiệp đạo của mẹ cha. Ban Cai Quản là linh hồn của Thánh Thất về mặt hành sự. Hễ lớp này liểu đạo, lớp kia kế tiếp. Do đó cần được đào tạo và huấn luyện mầm non để có người giữ ǵn và phát triển đạo nghiệp, không lẽ cha mẹ hoặc Ban Cai Quản già yếu, qua đời hết, rồi mượn người ngoài thế gian không hiểu ǵ hết, vô lănh đạo Ban Cai Quản. Đương nhiên là đạo hữu mầm non.

      Nếu trong lúc ấy, người có thẩm quyền trong ngôi Thánh Đường, v́ sở thích riêng tư, v́ chấp nê, v́ củ kỹ, v́ dốt nát, có những tư tưởng đoạn tuyệt mầm non, hỏi vậy sự lănh đạo địa phương sau này lấy ai kế tiếp?

      Một người có thể lột vỏ ngàn năm mà bo bo ǵn giữ được chăng? Hễ có sự qui tụ mầm non để giáo dục th́ bị chê trách là con nít con nôi, rần rần la ó, mất thanh tịnh chùa chiền, hoặc Ban Cai Quản là nhỏ tuổi; trẻ con mà làm được những ǵ. Than ôi!

      Đó là hai điển h́nh đă thấy trong cửa đạo.

      Ai là người thương Thầy mến Đạo? Ai muốn xây dựng một thế hệ tương lai, có người kế nghiệp, có đạo hạnh, có nề nếp, có qui luật, có trật tự, nên cải tiến tinh thần để kịp đà phát triển. Nếu không được vậy, không sao tránh khỏi luật đào thải…

      Người hướng đạo phải hơn người quân tử. Nếu không hơn được cũng bằng, chớ không lư nào chịu thua. V́ người quân tử tánh như nước. Nước ai muốn đem đựng trong vật chứa với h́nh thức nào cũng được. Gặp tṛn theo tṛn, gặp vuông theo vuông; dài, vắn cong queo, nước tùy tất cả. Nước luôn luôn rửa sạch cho đời, nhưng phải giữ tánh chất riêng biệt của nước, là chặt không đứt, bức không rời, phơi không khô, chụm không cháy.

      Người quân tử, khi nghe khen đừng vội mừng; nếu lời khen là nịnh bợ, là ton hót, là bợ đỡ để lợi dụng, th́ lời khen ấy là kẻ thù. Khi nghe chê đừng vội buồn, đừng vội nổi tam bành lục tặc. Người chê đúng là thầy ta; người khen đúng là bạn ta, người quân tử lợi dụng mọi hoàn cảnh để tu sửa thân tâm nên bực Thánh Triết hiền nhân, c̣n người hướng đạo nỡ nào để thua gương ấy ư?

THI:

V́ thương nên mới để lời khuyên,

Thông cảm ưu tư của bạn hiền;

Nên đă kề vai chia sớt gánh,

Vui lên v́ Đạo chẳng v́ riêng.

      Tiên Huynh mong rằng các cơ sở Nam-Thành Thánh Thất được mở rộng thêm hơn để hữu dụng cho đại cuộc sau này. Xin nhường bút...

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh