17.-
BẢN CHẤT NGƯỜI TU
Văn
Pḥng Phổ Thông Giáo Lư
Tuất
thời 14 tháng 5 Bính Ngọ(2-7-1966)
Thi:
VÂN
hạc khinh khinh bộ thảo hài,
HƯƠNG
hoa điểm sắc tiếu hoa khai,
THÁNH
lâm viễn vọng cao sơn khứ,
MẪU
tại cao sơn lệ cảm hoài.
VÂN-HƯƠNG THÁNH-MẪU chào chư Thiên
Mạng, Chị chào các em nam nữ.
Chị giáng đàn hôm nay v́ lời mời
của AN H̉A hiền muội và cũng nhân
dịp gặp gỡ các em để có đôi lời
nhắn nhủ. Các em an tọa.
Các em ôi! Nước nhà đang hồi tao
loạn, đạo giáo giữa lúc phân tranh, cốt
nhục chia ly, giang sơn nghiêng ngửa. Ai đă sanh vào
thời kỳ này, đứng trong hoàn cảnh này
lại chẳng bi đát thương tâm!
Hôm nay, Chị đến với các em để
an ủi và khích lệ các em trên bước đường
tu công bồi đức, học Đạo tu thân. Các
em đă sớm giác ngộ, tự t́m ra một phương
châm siêu thoát để tránh hết mồi phú quí,
bả lợi danh, và tự t́m cho ḿnh một trách
vụ không kém phần quan trọng đối với
non sông nhân loại.
Hiện nay, các em đă có bổn phận điều
hành Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lư, là bộ máy
của Thiêng Liêng đang sử dụng trong thời này,
để un đúc, đào tạo thêm những
bậc tài năng đạo đức, tiếp
tục hoằng dương chánh pháp, phổ độ
chúng sanh để trở về t́nh thương
của THƯỢNG-ĐẾ. Nhưng nh́n
lại nội bộ Cơ Quan, ḷng Chị không
khỏi băn khoăn lo ngại.
Các em ôi! Người tắm nước của
bể là người đă tắm nước của
muôn sông. Khi nước ở sông th́ ḍng trong, ḍng
đục, mặn, ngọt, thay đổi vô
chừng. Nhưng lúc đổ về nơi bể, th́
chỉ c̣n một màu sắc trong xanh với vị
mặn không hề thay đổi. Giáo lư đạo và
người hành đạo cũng như thế, các
em ạ!
Các em nghe Chị khuyên :
Thi:
Một
nguồn chia xẻ đến muôn sông,
Ngọt
mặn đục trong khắp mấy ḍng,
Khi
nước trở về nơi bể cả,
Chỉ
c̣n sắc tánh bể mênh mông.
Bài:
Bể mênh mông một ḍng khơi chảy,
Khắp trường giang vạn phái đồng
nguyên,
Trong xanh sắc nước diệu huyền,
Trùng
dương muôn lượng con thuyền ngược
xuôi.
Nước của bể bốc hơi phi thượng,
Tụ ven trời phiêu phưởng thành mây,
Nặng nề nơi cơi trần này,
Tan
ra mưa móc chan đầy rạch sông.
Hơi thành mây, mây ṿng thành nước,
Nước về nguồn, nước vượt
lên hơi,
Hơi lên đóng ở ven trời,
Thành
mây rơi xuống cơi đời làm mưa.
Các em ôi! Chị vừa phân đấy,
Ngầm ngẫm xem sẽ thấy lư chơn,
Nước mây nào có ǵ hơn,
Đục
trong mặn ngọt vẫn phần nước thôi.
Em ôi! đă tỉnh rồi giấc mộng,
Thế sự này c̣n phỏng ra chi,
Chính ḿnh cách vật trí tri,
Chính
tâm thành ư mà suy việc làm.
Dù cơ đạo phân tam rẽ tứ,
Dù việc đời lành dữ thế nao,
Mùi thơm khó nhữ ḱnh ngao,
Công
danh khó chuộc anh hào trượng phu.
Đă đến lúc Chị về chầu nơi
Diêu Điện, Chị tạm biệt các em. Các
em hăy cố gắng sao cho đáng mặt Rồng Tiên.
Thôi Chị ban ơn lành cho tất cả, chào chung, lui
gót, thăng. |