15.-
PHÁP LƯ NGƯỜI TU
Ngọc
Minh Đài (Vĩnh Hội, Sài G̣n)
Tuất
thời Rằm tháng 4 Bính Ngọ (3-6-1966)
Thi:
ĐÔNG
hà Tây trúc cảnh thiên nhiên,
PHƯƠNG
vị thanh cao thú diệu huyền,
CHƯỞNG
đắc kim hoa huờn ngọc quả,
QUẢN
thi chánh pháp độ nhân nguyên.
Bần Đạo mừng chư hiền đệ
muội trung đàn. Bần Đạo rất mừng
cho Thiên cơ chuyển hóa, sự cứu cánh đến
với toàn linh ở Tam Kỳ Đại Đạo.
Trước bao nhiêu cảnh biến trần đang sóng
gió, đường trần cát bụi mịt mù,
muốn t́m thấy ánh Thiên quang cũng khó được
vẹn toàn cơn mạt kiếp.
Chư hiền đệ hiền muội đồng
an tọa nghe Bần Đạo giải thích pháp lư
của người tu đây:
Bài:
Người tu giữ sự chân thành,
Giữ
ǵn giới luật học hành thiện lương.
Tu không đến trong trường hỗn
loạn,
Tu không màng danh rạng tên đề,
Tu không lầm lạc muội mê,
Tu
không hưởng ứng các bề tà ma.
Tu th́ giữ đạo nhà cương kỷ,
Tội không làm, pháp lư không vương,
Tu tầm đạo đức muôn phương,
Tầm
người hiền ngỏ, tầm đường chánh
minh.
Không trộm cướp, ai ŕnh, ai bắt,
Không ngụy quyền, ai nhặt, ai thưa,
Không vào tứ đổ sớm trưa,
Ai
đem nhân phẩm ḿnh đưa chợ đời.
Không chen lấn những nơi quyền tước,
Ánh bạc tiền không vượt chánh tâm,
Không ham mê, không lạc lầm,
Tham
lam đâu có, ai cầm ngục môn.
Không hơn thiệt bôn chôn tố tụng,
Không v́ đời lợi dụng đạo danh,
Ṭa đời tuy sẵn lập thành,
Nhưng
không không hết ai đành hỏi tra.
Giữ thuần túy dung ḥa đạo hạnh,
Chỉnh nội tâm nội cảnh đoan trang,
Xiển dương chánh pháp đạo tràng,
Nghiêm
minh qui luật là đàng an thân.
Khi lập thành các phần đă dạy,
Từ cơ quan đến ngoại nhân viên,
Dầu chưa pháp lư ban truyền,
Nhưng
rồi cũng sẽ rộng quyền hưởng
chung.
Nếu không tạo, không vun, không tưới,
Dẫu t́m ṭi chờ đợi ích chi,
Dầu cho pháp lư ban đi,
Không
đường tiến hóa ích ǵ hỡi ai!
Khuyên an tâm sắp bày mọi việc,
Từ trong ngoài chi tiết chỉnh trang,
Chờ khi trổ ánh đạo vàng,
Chư
hiền sẽ thấy huy hoàng tương lai.
Chư hiền đệ thành tâm nghinh tiếp, Từ
Tôn Vô Cực đă đến. Bần Đạo
ban ơn chung chư hiền đệ hiền muội,
thăng.
VỮNG
LẬP TRƯỜNG CHÁNH TÂM HÀNH ĐẠO
*
* *
VÔ-CỰC TỪ-TÔN DIÊU-TR̀ KIM-MẪU,
Mẹ mừng các con.
Thi:
Gác
giá xe loan đến cơi trần,
Để
lời dạy dỗ hỡi nguyên nhân,
Đời
bao nhiêu khổ nên hành đạo,
Có
MẸ DIÊU-TR̀ sớm đỡ nâng.
Hôm nay Mẹ đến trần gian với các con
trong kỳ tam cá nguyệt là v́ Mẹ nh́n thấy
biết bao nhiêu cảnh khổ diễn ra, những chơn
linh đă v́ thế sự đảo điên thành
lạc hậu, nên Mẹ rất đau ḷng. Nhân các
con đến trước đàn đông đủ,
Mẹ giáng để cùng con một vài lời khuyên
dạy. Mẹ miễn lễ, các con an tọa và
tịnh tâm ư thức lời Mẹ phân đây:
Con ôi! Đạo lư tối đại, có lẽ
các con rất ngạc nhiên trong thời kỳ hỗn
loạn mà các con hành đạo lại phải
nhập thế. Lẽ th́ các con được yên thân
tu tŕ, sớm kinh chiều kệ, độc thiện
cầu an, quản chi vinh nhục bại thành, th́ đâu
mến công danh phú quí, mới gọi rằng tu.
Nhưng con xét kỹ lại mà xem, nếu con
thử đóng ngay một vai tṛ ấy trong cảnh
nầy, rồi con sẽ thấy những ǵ đến
với các con.
Con ôi! Ḱa Phật giáo trùng hưng từ mấy
ngàn năm khai Đạo, đến nay cũng không
khỏi được kiếp nạn chúng sanh, mà
mục đích tôn chỉ của Đại Đạo
Tam Kỳ Phổ Độ là trùng hưng Tam Giáo Đạo.
Hiện cảnh như thế, hỏi các con có đau
ḷng chăng?
Cùng nhân loại, cùng con cái của Mẹ, cùng
thủ túc đệ huynh th́ mỗi khi động
một chút vết thương ở một ngón tay hay
một ngón chân, cũng làm cho đau đớn toàn thân
và tâm linh xúc động. V́ thế nên vấn đề
nhập thế hành đạo của các con phải
thực hiện trong lúc nầy.
Nhưng trước khi con đảm nhiệm và
hiến thân hành đạo, hay con v́ sự thiết
tha thống khổ mà chia sớt góp công, th́ cũng
phải trước tu tập cho được hoàn toàn
một vi nhân đạo hạnh, th́ con đường
hành đạo nhập thế mới mong đoạt
được đến kết quả.
Con ôi! Đời là cơi tạm, vật chất như
bọt nước đầu gành. Con đến để
rồi đi, vật chất chợt tan chợt
tụ. Con đừng mang những ǵ oan khiên
nghiệp chướng trở lại cảnh Thiên
Đường mà phải bị luật điều
trừng phạt.
Từ đây, Mẹ dạy các con, tất cả
Cơ Quan phải cố gắng thành tâm thiện
niệm và chú trọng đến lời nguyện
của ḿnh trong mọi hoàn cảnh. Các con đừng
nên thắc mắc về hệ thống, nguyên
tắc, qui luật rồi trễ nải th́ giờ.
Đó là những lợi khí của tà thần
thừa cơ các con sơ hở mà xâm chiếm, làm
cho tan tành huynh đệ, thất bại công phu.
Chừng ấy Mẹ chẳng biết làm sao.
C̣n các con ở các Ṭa Thánh, Hội Thánh, nên ǵn
giữ hoằng khai đạo pháp nơi địa phương
ḿnh cho lan rộng, cho mở mang thêm, đúng theo chánh
pháp Đại Đạo, và các con sẽ là đại
diện cho Cơ Quan để tiếp xúc liên lạc
trong các cơ cấu hành đạo được lưu
thông, rồi các con sẽ gặp nhau trên phương
diện giáo lyù, chớ không xa đâu con à. Đó
là căn bản của sự quy nguyên thống
nhứt Đại Đạo.
Mẹ nhắc lại lời CHÍ-TÔN đă nói:
"Thầy và chư Tiên Phật không bao giờ
đến hay chứng minh cho những sự chia rẽ
của các con", th́ nếu các con cứ ở non
Tần trông núi Sở, thấy ánh sáng bên ngoài
vội tắt sinh lực của ḿnh, thiệt là
khờ khạo lắm ru!
Hỡi các con! Một ngày kia, Đạo Giáo
hoằng dương khắp hoàn cầu vũ trụ,
chẳng lẽ từ đây đến các nước,
các con lại phải kiêm nhiệm một chức
vụ trong đôi ba nơi hay sao? Mẹ giải rơ cho
con hiểu để hầu t́m ra đường chánh
đạo mà hành đạo.
Con ôi! Tà chánh khó biện phân là bởi con đi
sai đường lạc lối, nên mới bị
rủ ren. Nếu con cứ giữ vững tinh thần
trong cương vị chánh pháp Đại Đạo,
th́ dầu kẻ Bắc Hải, người Nam San cũng
có thể gặp nhau trong chỗ hợp đồng
nhứt bổn.
Từ nay trở đi, các con nhớ lời
Mẹ dạy hôm nay mà làm câu tâm kinh hằng bữa,
để đi đến chỗ quy nguyên thống
nhứt, kịp thời ứng phó với mọi hoàn
cảnh điêu linh sắp đến.
Các con đừng tưởng đâu đâu
chẳng có Thiêng Liêng. Thiêng Liêng đều đến
với tất cả nhơn sanh, tất cả Ṭa Thánh,
Hội Thánh, Thánh Thất, Thánh Tịnh, cá nhân;
chỉ các con không chịu tiếp đón Thiêng Liêng
bằng chí thành tâm đạo, mà đem bức rào
ngoại vọng để ngăn đón, rồi con
thất bại lại than van.
Dầu Thiêng Liêng có hết sức hộ tŕ cũng
không tránh được uất khí phiền năo
của các con đưa đến. Các con sa đọa,
Mẹ khó ngồi an. Vũ trụ hoàn cầu luân
chuyển, tam nguơn phục thỉ, tất nhiên các
con càng chủ định hơn nữa mới
được.
Mẹ dạy đă nhiều, th́ giờ sắp
hết, các con c̣n phải đem Thánh giáo học
tập.
Thi
bài:
Thương con tạm để mấy lời,
Cho
ḷng con bớt nỗi đời chua cay.
Bút linh diễn tả đêm dài,
Hỡi
con ghi nhớ ngày ngày đừng quên.
Mở ḷng thức tỉnh là nên,
T́m
đường chánh đạo mới bền công phu.
Con tu phải rán mà tu,
Cho
con và cũng đem bù chúng sanh.
Đạo cơ khi đă lập thành,
Hóa
hoằng chánh pháp năm nhành đơm hoa.
Ḱa con bóng nguyệt tà tà,
Diêu
Cung trở gót Mẹ già đợi trông.
Trông con nơi chốn trần hồng,
Minh
tâm định tánh thoát ṿng trần la.
Mẹ ban ơn lành tất cả các con nam nữ
đồng vui vẻ mà hành đạo, thăng. |