Trong
cảnh tang thương sắp đến, tài cán cũng
khoanh tay,
Để
nh́n luật trả vay, cùng nghiệp duyên vay
trả,
Dẫu
bôn ba hối hả, cũng khó tránh được
lưới Trời!
Luật
công b́nh bao quát khơi khơi,
Cân
công lư dễ mấy tay phàm chen sửa đổi.
Măi
bảo vệ tấn tuồng giả dối,
Từ
giả nầy liên tục những cái giả kia,
Tham,
sân, si tạo măi, quê cũ khó mong về,
Hỉ,
lạc, ái, ố, cứ quanh quẩn chốn sông mê
đành lặn hụp!
Vun
Trời đă úp, tài giỏi khó thoát ra,
Tuy
rộng quát bao la, nhưng một mảy hào không sơ
lọt,
Khi
biết được đâu là giả, đâu là
thật,
Th́
sự c̣n sự mất chẳng màng chi,
Chỉ
e cho chơn tánh bị loạn ly,
Ḷng
hoảng hốt chẳng biết đường
ngay cùng khúc khuỷu.
Măi
tham vọng giả trần càng bận bịu,
Kiếp
luân hồi lên xuống xuống lên,
Quanh
quẩn, quẩn quanh như miệng chậu
kiến ḅ,
Không
lối thoát để gặp đ̣ Tạo Hóa.
Lo
là lo tâm hồn sa đọa,
Lo
là lo vấp ngă bởi lợi danh,
Sợ
e cho mất hẳn tánh lành,
Quên
căn cội để thân hành về chốn cũ.
Cất
tiếng kêu nữ nhi con c̣n mê ngủ,
Giấc
mộng huỳnh sớm thức tỉnh hồi tâm,
Nghe
chuông linh khi bổng lúc trầm,
Đờn
Mẹ khải tri âm mà ghi dạ.
Đường
công quả khá tua hối hả,
Cùng
chị em giục giă mau lên,
Ḱa
nạn tai tới tấp kề bên,
Sao
c̣n ở bấp bênh dùn thẳng!
Rủi
con trẻ quên lời Mẹ dặn,
Nghiệp
oan khiên măi tạo tơ vương,
Dẫu
ḷng Mẹ đây từ ái xót thương,
Nhưng
con thiểu đức làm sao cứu rỗi!
Do
con trẻ sớm toan tự hối,
Tự
cứu ḿnh chớ ỷ lại Trời cao,
Từ
dưới trên Bắc Đẩu, Nam Tào,
Ǵn
công luật khôn hề sửa chữa…