20.-
VẠN QUỐC TỰ
(CHƠN
LƯ ĐÀN) Ngọ thời Rằm tháng 8 Ất Tỵ
(10-09-65)
Thi:
Mùa
Thu năm trước trở về đây,
Thu
hỡi về xem thế sự nầy,
Nhơn
vật tơi bời cơn khói tỏa,
Non
sông mù mịt ngút sương bay.
Nắng
hồng đang vẹt vầng u ám,
Mưa
móc vừa chan cảnh nạn tai,
Ngoảnh
lại Trời Nam cơ cứu cánh,
Ai
ơi! tâm Đạo dưới chơn Thầy.
Hồng Cúc Tiên Nương mừng chư
Thiên mạng. Chị chào các em nam nữ. Hôm nay,
Chị được vinh hạnh cùng TỪ-MẪU
lâm đàn để viếng thăm các em và hộ giá.
Chị cầu chúc cho các em trong mùa Thu nầy sẽ
được nhiều hồng ân ban bố. Các em thành
tâm tiếp điển, hẹn gặp lại khi sau,
lui.
(Tiếp điển:)
VÔ-CỰC TỪ-TÔN DIÊU-TR̀ KIM-MẪU,
Mẹ mừng các con.
Thi:
Trời
Thu d́u dịu ánh Thiên quang,
KIM-MẪU
TỪ-TÔN đến thế gian,
Muôn
trượng điển lành rơi bút ngọc,
Một
ṭa chiêm ngưỡng chứng ḷng vàng.
Đuốc
thần cậy trẻ soi chơn lư,
Đèn
huệ nhờ con rọi Niết Bàn,
Cá
vượt long môn rồi có thuở,
Hóa
rồng vùng vẫy cơi Nam Bang.
Nhân tiết Trung Thu, Mẹ đến trần gian
để chứng lễ tâm thành hiến dâng của
các con và ban hồng ân cho toàn cả các con trong
thế giới đều được thấm
nhuần t́nh thương Vô Cực để dịu
dần cơn dục vọng, hầu sống chung
một bầu nhơn loại đạo đức.
Con ôi! nh́n thấy vạn linh sanh chúng, ḷng
Từ Mẫu rất đổ lệ xót thương.
Nh́n nền Đại Đạo đang xây đắp
cơi thế gian lại càng bi ai thống thiết!
Hỡi các con! T́nh Vô Cực vô biên, Mẹ ước
mong sao ḷng các con cũng phải chí thành vô hạng,
mới có thể thấu được lư nhiệm
mầu siêu việt và hoạch định một tương
lai đạo đức cứu cánh toàn linh. Con ôi! nơi
thế gian nầy, bao nhiêu thủy tú, sơn kỳ,
địa linh, là Mẹ dành để làm nơi đào
luyện các con trong cơ tiến hóa. Các con sẽ
thọ hưởng thanh thú để tâm linh được
nhẹ nhàng trực giác nguyên nhân, mà sống chung
một bầu trời an tịnh, một thế
giới ḥa b́nh. Nếu các con xem đó và dụng
đó như một miếng mồi ngon để
nhữ hàng xa mă, th́ thế gian nầy sẽ biến
thành những cánh rừng già, mà các con lại xâu xé
lẫn nhau.
Ví như các ngôi Thánh Đường được
xây dựng lên để thể hiện ḷng chiêm ngưỡng
tối cao của các con, và làm nơi Hội Đồng
biểu dương chánh pháp, th́ các con phải
cần tu học cho hoàn toàn đạo đức.
Các con sanh vào kỳ biến thiên hỗn loạn
nên Đại Đạo mới trùng hưng chánh
pháp ổn định thế gian. Các con phải xác
nhận mục đích và tôn chỉ để đặt
ḿnh vào cương vị lănh đạo giáo đồ,
phải chánh tín để đem chánh tín cho mọi
người, phải thực hành chơn lư để
mọi người đều đến với chơn
lư. Các con c̣n mang một thân h́nh huyết nhục,
c̣n sống trong cơi tạm hồng trần, đang tu
luyện chớ chưa đạt đến cơ siêu
mầu của Tạo Hóa. Nếu như các con háo
kỳ, tự xem ḿnh là một bác học để thí
nghiệm tôn giáo, th́ các ngôi Thánh Đường
sẽ biến thành những nơi đấu phép
mầu, giành đạo hữu, sanh chúng phải đại
nguy. Chừng ấy, dầu có đền đài, am
tự nguy nga đồ sộ chăng nữa, đối
với Thiêng Liêng đạo đức đều vô
nghĩa cả.
Thi:
Thành
Đạo do con trọn chí thành,
Ngăn
ngừa tư dục ở tâm sanh,
Bụi
trần chớ để mờ chơn tánh,
Ngôi
vị Tiên Cung Mẹ sẵn dành.
Bài:
Mẹ sẵn dành hồng ân cho trẻ,
Chẳng riêng ḿnh nặng nhẹ chung lo,
Thế đồ muôn dặm quanh co,
Kề
vai gánh Đạo, gánh cho vững vàng.
Thu sang rồi, Thu sang đây nữa,
Thu sang Thu lần lựa Thu sang,
Bên mành nhặt thúc thiều quang,
Con
ôi! ḷng Mẹ chứa chan cảm hoài.
Con giữa chốn trần ai lăn lóc,
Mẹ Thiên Cung lụy ngọc rơi rơi,
Đành rằng khai Đạo cứu đời,
Đạo
cho nên Đạo th́ đời mới yên...
Các con! Các con sống trong thế sự điêu
linh tàn khốc, th́ cảnh ấy hằng ngày đang
báo hiệu giác quan, con phải biết luật định
của Trời, th́ khi được yên nên ngừa
khổ, chớ đừng để khổ mới
cầu yên.
Thi:
Con
yên con cứ tưởng con yên,
Mấy
kiếp tu thân mới vẹn tuyền,
Nếu
hiện kiếp nầy không giác ngộ,
Luân
hồi chuyển kiếp khổ triền miên.
Tiếp
bài:
Đạo muốn yên mối giềng nắm
giữ,
Giữ mối giềng căn cứ tu thân,
Con tu mới có mấy phần,
Trí
tri cách vật, chánh tâm, ư thành.
Thành ư vốn không sanh tà niệm,
Tà niệm không là điểm chánh tâm,
Chánh tâm không tưởng sai lầm,
Mới
tường chánh đạo cao thâm ư Trời.
Học đạo phải do nơi chơn lư,
Tu hành thời chánh kỷ hóa nhân,
Đạo mầu vô thượng thậm thâm,
Lư
mầu siêu việt, tinh thần Phật Tiên.
Con ôi! Hiện t́nh cơ Đạo c̣n đang phân
phân bất nhứt, mà các con chưa thắng
được mị quyền. V́ thế mà Mẹ
rất thương các con phái nữ, chúng nó có
một tâm hồn yếu ớt và một h́nh vóc
liễu bồ. Lúc thiếu thời th́ ít giác ngộ
tu thân, đến lúc mỏi gánh oằn vai lại t́m
về với Mẹ. Có đứa sớm phát tâm
mộ Đạo, chẳng thích việc hồng
trần, tránh xa đời khổ lụy, rất đáng
ngợi khen.
Mẹ thương là thương các con trong
thời biến chuyển, tiếc là tiếc các con
thiếu dạ can trường, nên trong việc tu
học lại lười biếng, chỉ quen tánh vui
đâu chúc đó. C̣n đứa giỏi giắn siêng
năng, vừa vượt bực lại tự kiêu
tự ái. Nhưng bịnh sanh th́ tinh thần phải
mờ ám, thần quyền mới thừa cơ
chế ngự, mưu chước sắp bày, chỉ
trích, tặng phong, nhóm nầy nhóm nọ. Dầu chưa
đến nỗi hờn giận rẽ chia, nhưng
mỗi đứa đều tách một lối riêng,
phải hay không vẫn tưởng ḿnh là cao siêu bí
pháp. Nhưng con ôi! đâu ngờ kẻ trộm
thừa đêm tối mới trộm đồ
vật, quỉ ma cũng thừa lúc người đang
tham mê dục vọng mới vẽ tṛ tà mị.
Mẹ đă dạy các con nhiều lần: Trời
đất không riêng, Đạo lư có một. Đă là
có một th́ không riêng, mà tư riêng th́ là không c̣n
một của Đạo lư nữa. Con hăy học
đức từ bi của Phật, bác ái của Tiên,
công b́nh của Thánh, cùng hợp ư chung tâm để
t́m lẽ Đạo, th́ tất nhiên điều sai
lạc sẽ được phô bày tỏ rơ. Con
sẽ được niềm bảo vệ của các
đồng đạo, và khi nhơn dục tịnh
tận, thiên lư sẽ lưu hành. Đó là chơn lư
của công tŕnh, công quả và công phu
vậy.
Thi:
Đạo
lư chỉ cần lẽ thiệt thôi,
Đừng
mơ ảo ảnh chốn xa xôi,
Trong
con sẵn có cơ phàm Thánh,
Lặng
lẽ ḷng con rơ máy Trời.
Ngâm:
Mừng con trong tiết Trung Thu,
Lời
vàng Mẹ để con tua học hành,
Điện tiền từ giă con thơ,
Diêu
Cung Mẹ ngự trông chờ các con.
Thăng... |