17.-
HƯỜN CUNG ĐÀN
Tuất
thời 29 tháng 6 Ất Tỵ (27-7-65)
Thành Hoàng Bổn Cảnh, Bổn Thần chào
chư Thiên mạng tam ban. Bổn Thần thừa
sắc lịnh Tam Trấn: V́ Kim Quang yếu thần, nên
sắc tứ Hoàng Mai chấp cơ, phận sự tuân
hành, Bổn Thần xuất ngoại, thăng.
(Tái cầu:)
Thi:
TỀ-THIÊN
ĐẠI-THÁNH giáng Hườn Cung,
Mừng
hết môn đồ tại điện trung,
Mượn
bút mấy lời khuyên rán nhớ,
Tu
sao đắc quả cơi vô cùng.
ĐẠI-THÁNH chào chư môn đồ nam
nữ. Đại Thánh đem chơn linh Thiên Linh giáng
đàn cùng chư môn đồ bàn về việc
đạo. Truyền Huệ Đăng độc
giả, Đại Thánh sẽ dạy sau. Ban ơn môn
đồ tất cả, tiếp điển, thăng.
(Tiếp điển:)
Thi:
THIÊN
luật ai qua ở cơi trần,
LINH
hồn thanh nhẹ, trược là thân,
CHƠN
quang xuất hiện nơi cung nội,
TIÊN
cảnh huờn lai cậy bút thần.
CHƠN TIÊN tôi mừng chào chư Thiên
mạng phụng thừa tam ban. Vậy giờ nay tôi
được đủ gần tam ngoạt luyện
thần định tịnh nơi Non Bồng. Nay ĐẠI-THÁNH
vận chuyển linh cơ, đôi lời tố
trần cùng chư huynh tỷ. Vậy xin Thiên mạng
cùng tam ban miễn cho và an tọa, để Chơn Tiên
tôi được đôi lời bày tỏ.
Nầy chư Thiên mạng tam ban! Cuộc đời
không chi là quí, đến lúc vào cơi vô h́nh th́
mới biết cho đời là giả tạm. Chơn
Tiên tôi lúc ở vào cảnh thiếu thời, từng
được thân phụ mẫu xem là quí giá,
được đủ đầy sự nuông
chiều, hằng cho vào trường đời
huấn luyện, là ư của song thân tôi muốn cho
con trở nên người hữu dụng trên cơi đời
tranh đấu. Ấy là một điểm thường
t́nh của cha mẹ yêu quí con, như mọi người
trên thế sự. Đường đời vinh
hạnh ấy tôi đă trải qua bao màn lớp,
đến ngày được thọ giáo chân
truyền theo nền Đại-Đạo, cũng
đôi phần công quả, lo cùng quí đại huynh,
tỷ để đóng góp quả công.
Khi đă đường đời kết
liễu, hồn linh rời khỏi, xác phàm bỏ
lại, vùi chôn dưới ḷng đất, rồi
đây làm phân cho cây cỏ, có chi đâu là quí như
lúc trên đời. Trái lại, linh hồn rời
khỏi xác, vào cảnh vô h́nh, mới thấy rơ
sự hành vi của ḿnh nơi trần như soi trong gương
trắng. Như vậy là linh hồn bất diệt,
được sự cứu văn bởi tự nơi
ta, lúc sống c̣n biết nuôi nấng tinh thần
đạo đức, mới được ân
huệ khi rời khỏi xác thân. C̣n những linh
hồn lúc dựa chơn thân, không biết tự giác,
tầm đường mai hậu cho lúc bỏ xác phàm
trần, th́ linh hồn ấy phải chịu bao điều
thưởng phạt do sự sống c̣n ta cấu
tạo.
Vậy giờ nay tôi đă được hộ
tŕ của ĐẠI-THÁNH, nên điển quang
đầy đủ, cùng cảnh củ ngày qua,
tố trần đôi đoạn:
Thi:
Trần
hồng dày đặc lớp tài danh,
Chôn
chặt linh hồn măi quẩn quanh,
Muốn
khỏi mê đồ nên giác ngộ,
Luân
hồi qua khỏi vượt sầu thành.
Hựu:
Sầu
thành nên tránh chớ a vào,
Đêm
vắng bút đề kỷ niệm trao,
Bạn
tục ngăn ngừa tâm ư mă,
Cảnh
Tiên nâng chén ngự Bàn Đào.
Hựu:
Bàn
Đào rượu Thánh nực mùi thơm,
Én
liệng cành mai líu tợ đờn,
Hội
diện linh quang sanh bất diệt,
Tinh
thần định trí hóa kim đơn.
Hựu:
Kim
đơn kiết tụ ấy phi phàm,
Diệt
hết ḷng trần bỏ muốn ham,
Khử
trược Tiên phương hồi Cực Lạc,
Tồn
thanh pháp nhiệm hóa Già Lam.
Hựu:
Già
Lam khể thủ luật Tiên Gia,
Minh
cảnh bồ đề thị ái tha,
Bát
nhă chuyển xây nền Đại-Đạo,
Mật
Đa thiện thức hóa Di Đà.
Hựu:
Di
Đà Phật xứ chẳng đâu xa,
Tầm
ở non cao khó gặp mà,
Kiếm
huệ diệt trừ bầy lục tặc,
Xuất
h́nh ẩn hiện nội tâm ta.
Hựu:
Tâm
ta ẩn sẵn có hai đường,
Lên
cảnh Niết bàn, xuống nẻo ương,
Giác
sát tâm sanh thành chánh quả,
Mê
đồ mờ mịt cảnh Tây Phương.
Hựu:
Tây
Phương nào chứa khách mê trần,
Cực
lạc lọc lừa kẻ hiếu nhân,
Cảnh
trí thanh nhàn tâm ẩn tại,
Tuần
hườn minh định luật cân phân.
Hựu:
Cân
phân Tạo Hóa máy huyền vi,
Âm
pháp thưa mà khó lọt đi,
Gặp
quỉ vô thường thân bỏ lại,
Ngàn
vàng không sánh chữ từ bi.
Hựu:
Từ
bi thực hiện chiếu linh quang,
Gặp
trận lửa hồng khó cháy tan,
Giáp
sắt không tṛn cơn mạt kiếp,
Bạch
y năng luyện báu ân vàng.
Chơn Tiên tôi từ lúc ở trần ít hay ngâm
thi cùng quí huynh tỷ. Giờ nay tôi ở vào cảnh
vô h́nh mượn bút cơ chuyển qua thế
giới trần gian, dụng ít lời thi phú để
cùng chư huynh tỷ cho thỏa cơn xa vắng. Thôi
đôi lời lưu lại cùng gia đ́nh thân
tộc, sau sẽ cùng nhau hội diện. Chơn Tiên tôi
xin giă từ, nhượng bút, thăng. |