1.-
VĂN PH̉NG PHỔ THÔNG GIÁO LƯ
Tuất
thời 19-2 Ất Tỵ (21-3-1965)
___________
Thi:
QUAN
tước mấy ai được cửu trường,
ÂM
thầm hành Đạo nối t́nh thương,
NHƯ
không biết được phương châm ấy,
LAI
học cứu ḿnh thoát nhiễu nhương.
Bần-Đạo chào chư Thiên-mạng lưỡng
đài, chào chư hiền-sĩ, chư
hiền-muội.
Hôm nay, ngày Vía của Bần-Đạo, nên
tiện dịp lâm đàn để đôi điều
nhắc nhở chư hiền-sĩ, hiền-muội trên
bước đường tu học. Bần-Đạo
mời an tọa đẳng đẳng.
Giữa lúc thế sự nhiễu nhương, giáo
hội phân tranh, khiến ḷng người hoang mang
chẳng ít. Chư hiền-sĩ, hiền-muội
rất hữu phước được giác ngộ
sớm, t́m học lẽ Đạo. Thông cảm
được mối thiện tâm ấy, nên Bần-Đạo
nhắc nhở chư hiền-sĩ, hiền-muội
điều này:
Thi:
Đạo
mầu vô thượng pháp mầu vi,
Phải
biết sưu tầm một lối đi,
Nẻo
tắt đường quanh rồi cũng đến,
Lâu
mau tùy chí biết tu tŕ.
Phú
Lối Văn:
Đời
mạt pháp khiến muôn điều đảo
lộn,
Cơ
điêu tàn xáo trộn khắp nơi nơi,
Bởi
chúng-sanh xa cách lư Đạo Trời,
Ḷng
bác-ái lần hồi như mất cả.
Giữ
danh lợi kẻ xô người ngă,
Miếng
đỉnh chung nhục mạ lẫn nhau,
Chữ
nghĩa nhân ḷng tục hỡi c̣n đâu,
T́nh
thương mến khó âu tồn tại,
Khiến
xô xát bởi điều quấy phải,
Xui
tương tàn kẻ lại người đi,
Măi
quẩn quanh trong cảnh hiểm nguy,
Hoài
xuôi ngược trong ṿng chém giết.
Ḷng
đạo đức đâu nào có biết,
Chữ
quả công như việc mơ hồ,
Ḷng
nhơn gian tợ thể tơ ṿ,
Trí
nhơn loại cùn đồ tan biến.
Từ
kẻ ác nhiễu nhương sanh chuyện,
Đến
người lành lương thiện họa lây,
Thế
nên cơ Tạo-Hóa vần xây,
Tùy
nhân loại định ngày tan biến,
Không
lẽ để cho người lương thiện,
Cùng
chết oan trong biển lửa đời,
Nên
Đạo Trời mở khắp nơi nơi,
Gọi
nguyên vị nghe lời Đạo-lư.
Sớm
tu tỉnh độ thân độ kỷ,
Mau
hồi tâm nguyên vị trở về,
Để
may ra thoát cảnh sông mê,
Để
hữu phước trở về đời lạc
thiện.
Cảnh
tan biến một hồi luân chuyển,
Máy
Thiên-Cơ hiển hiện bao hồi,
Độ
nguyên-nhân thoát cảnh tơi bời,
D́u
kẻ thiện lập đời Thượng-Đức.
Nếu
đủ số về nơi Tây-Vức,
Chưa
đến căn c̣n cực với đời,
Cũng
sinh tồn ở chốn trần vơi,
Hưởng
lạc cảnh một đời Nghiêu Thuấn.
Chư
hiền-sĩ đức tin cho vững,
Kẻo
lạc loài giữa chốn quay cuồng,
Đời
chi vui hoặc những chi buồn,
Phải
ǵn dạ, đừng chạy luôn tuồn xuôi ngược.
Buổi
Nguơn-Hạ mới biết ai người vững bước,
Cơn
nguy vong mới hiểu được kẻ ít phước
với nhiều căn,
Dẫu
nói xa hiền-sĩ rán hiểu gần,
Việc
thực tại cơi trần đang sống tạm.
Rán
tu tỉnh để qua hồi hắc ám,
Khá
bền tâm hầu vượt đám mây mù,
Trọng
tâm là tu học, học tu,
Việc
chánh bởi một câu chánh-tín.
Nếu chư hiền-sĩ, hiền-muội không
đủ pháp mầu để Ta-Bà cứu độ,
th́ ít nhứt phải rán tu mà tự cứu lấy ḿnh.
Thi:
Nơi
đây nh́n thấy lắm nguyên-căn,
Khuyên
khá trổi mau một bước đàng,
Công
quả chung tay kỳ mạt pháp,
Ngày
gần sẽ thấy phúc Trời ban.
Ngâm:
Thế gian tuy lắm rộn ràng,
Người
tu khá chọn con đàng nghĩa nhân.
Khuyên nhau huynh đệ xa gần,
Phổ
thông Giáo-lư chung phần lập công.
Công cao th́ ngộ ân hồng,
Phước
dày th́ gặp Hoa-Long dự kỳ.
Tu đi, hăy gấp tu đi,
Thế
thời đă vậy, c̣n ǵ hỏi han.
Ban ơn sĩ muội trung đàn,
Thế
trần lo Đạo, Niết-Bàn đây lui.
Xin kiếu… |