Thi:
Thánh-Ðức
đã truyền độ khách mê,
Công
con lo liệu đã nhiều bề,
Mẹ
mừng đặng thấy toàn sanh chúng,
Thức
tỉnh tu hành trở lại quê.
Thi
bài:
Chiếu Ngọc-Ðế sắc phê
Kim-Mẫu,
Rằng hội Tiên vọng tấu Thiên-Ðình,
Cuộc đời tai nạn đao binh,
Khiến
nên sanh chúng khổ hình thảm thương.
Cầu sắc lịnh Tòa-Chương dạy
bảo,
Hội Phật Tiên Tam-Giáo chỉ bày,
Ban truyền "Thánh-Ðức"
cứu tai,
Chúng
sanh nhuần gội họa may khỏi nàn.
Mẹ tiếp chiếu đoạn tràng tất
dạ,
Vì thương con còn đọa nơi trần,
Sớm chiều khổ với xác thân,
Mang
thân phụ-nữ muôn phần đắng cay.
Mẹ xin Ðức Cao-Ðài chiếu
cố,
Ðặng Mẹ lo rỗi độ các con,
Con ôi dạ Mẹ héo-hon!
Tích
xưa Diệu-Thiện mà còn tên ghi.
Nay Ngọc-Ðế đã vì tâm chí,
Cậy Ngọc-Vân, Trước-Lý
giáng truyền,
Hội đồng Phật Thánh Thần Tiên,
Tỏ
câu bí-pháp diệu huyền Chuyển-Mê.
Công các con tên đề sử tạc,
Vậy rán lo phú thác lời
truyền,
Tu tâm sửa tánh cần chuyên,
Ðặng
vậy Mẹ mới phỉ nguyền đó con.
Thi:
Con
trẻ lo trau nết hạnh thuần,
Lần
dò đường tắt đến cung Thần:
Lánh
xa cảnh thế cơn tai biến,
Biến
hóa pháp thân giải ách trần.