NGÔN
Ðức Ngôn phải lựa lời
xứng đáng,
Nói nhu hòa thủ đoạn chơn ngôn;
Nói sao sử chép lưu tồn,
Nói
cho lễ nghĩa lời khôn tiếng hòa.
Giữ khuôn phép thưa ra khiêm
nhượng,
Mọi người yêu, người chuộng,
người khen,
Nói sao giữ dạ công bằng,
Chớ
đừng trau chuốt hại đàng hiền lương.
Ðừng thêm bớt gạt lường
chê biếm,
Chớ xảo ngoa đàng điếm gạt
đời,
Lời ra con phải ghi lời,
Thốt
ra chậm-rải chọn lời hiền lương.
Gái vẹn đức phải lường
ngôn ngữ,
Chớ lung lăng quên sự nhơn
hiền,
Ngồi lê đôi mách rao truyền,
Sanh
ra đôi chối giận phiền nghịch nhau.
Một lời nói biết bao tổn
đức,
Phải dặt dè thước mực
gióng đo,
Thấy sao nói vậy, nghe trò!
Chuyện
người khuyên chớ để cho vào lòng.
Làm sao đặng vẹn xong phận sự,
Vậy mới tròn hai chữ nữ-nhân,
Lời vàng cặn kẻ tỏ phân,
Gái
ngoan chớ để ngọc thân lấp vùi.