TÙNG
PHU
Khi xuất giá lo tròn mọi sự,
Giúp cho chồng phụng tự ơn
cao,
Lễ nghi kính trọng tiếp giao,
Nhà
người thì chẳng khác nào nhà ta.
Ðạo làm dâu phải hòa phải
nhượng,
Dẫu khó khăn cũng lượn cũng
chiều,
Làm dâu hôm sớm trọn điều,
Thế
quyền chồng đặng noi theo cách người.
Khi bịnh hoạn cầu Trời ban phước,
Lo thuốc than cho được mạnh lành,
Dọn phòng mùng chiếu đành rành,
Làm
dâu phải chịu nhọc nhành mới ngoan.
Ðạo phu phụ phải toan gắng dạ,
Mến yêu nhau chung cả tấc lòng,
Hết tình trọn đạo cùng chồng,
Chia
cay sớt đắng mặn nồng đồng vui.
Dẫu lao khổ chớ phôi đừng
phụ,
Dẫu gian nan cũng thủ nghĩa tình,
Ðồng lòng nhứt ý kinh dinh,
Phụ
tùy phu xướng đinh ninh thuận hòa.
Chớ đem thói trêu hoa ghẹo
nguyệt,
Mất tiết trinh xủ tiết lỗi lầm,
Một ngày cũng tạc vào tâm,
Vợ
tôi chồng chúa ngàn năm chớ sờn.
Hễ biết nghĩa thọ ơn đừng
bội,
Mà gây ra sự lỗi với chồng,
Chồng dầu cách biển xa sông,
Chớ
nên làm sự bao đồng buớm ong!
Sợi chỉ thắm đừng mong, nó
vướng,
Chốn cô phòng mà lượng
đường tu,
Chồng dầu hồn xuống Diêm-U,
Trọn
bề tang phục giữ câu đạo nhà.