Thi bài:
Ân Trời tế độ quần linh,
Phải
lòng chí nguyện cúi mình tu thân.
Sớm khuya luyện tập ân cần,
Trước
lo giải thoát, độ dân buổi này.
Hễ tu niệm nghe Thầy chỉ dạy,
Có lòng lo chớ cải thánh
truyền,
Trai thì năm mối ba giềng,
Phận
người vẹn vẻ phép Tiên mới thành.
Tình phu phụ đạo thành giai ngẫu,
Gắng chở che yêu dấu nhau cùng,
Hiếu thân phụ mẫu thỉ chung,
Noi
gương Quách-Cự mà tùng mẹ cha.
Ơn quân-vương thiệt là thái
thậm,
Ðứng làm trai thăm thẳm ngàn
trùng,
Tử-Long, một đấng chí
trung,
Trò
nay rán chí mà tùng người xưa.
Vẹn nhơn-đạo thượng thừa
tối lạc,
Ðấng Từ-Bi phú thác nhơn
sanh,
Cũng như luyện đặng ngũ-hành,
Tam-cang
tam-bửu giải rành con lo.
Còn phận gái ấm no chớ nệ,
Chẳng vì bần mà trễ tu hành,
Tùng cha mẹ, buổi xuân xanh,
Lớn
lên xuất giá tùng anh phu tình.
Khi chồng rủi lụy mình, tùng tử,
Nhưng tấm thân phụ nữ phải
lo,
Trò ôi! học Ðạo gắng dò,
Rủi
sanh phải chịu khổ lo tu hành.
Nữ tứ đức xưa rành ký để,
Bởi tại tâm bê trễ chẳng
thành,
Nay đây Thầy đã chỉ rành,
Trò
lo hôm sớm học hành chớ sai.
Muốn nên kim, sắt mài mới vẹn,
Mới đặng Tiên mới vén màn
Tiên;
Ðơn phòng, nhập định, tham thiền,
Thánh
ban phép nhiệm bí truyền hộ thân.
Trò ôi! đừng mến phong trần,
Hễ
tu thì rán thành thân mới là.
Khuyên trò chạm dạ lời Già,
Dặn
dò sau trước nhớ mà thành công.
Thi:
Công
bình Tạo-Hóa chẳng đơn sai,
Lập
đức thành duyên chiếm đạo tài,
Trò
chớ mơ màng mà trể bước,
Thánh
Thần đến hội mới tường hay.