Thi:
Một
giấc Hi-Di bắt động tình,
Ba
đào nghiêng ngửa lấy làm kinh!
Trước
không chứa đức nên vương khổ,
Chừng
đó rồi than ắt tại mình.
Thi bài:
Trước Tạo-Hóa gầy nên giống
quí,
Sau nhơn sanh thức lý tầm tu;
Ðời tàn, biển thả Long-chu,
Vớt
người chìm đắm muôn thu bể trần.
Khai Ðại-Ðạo tân dân minh
đức,
Chuyển quần linh phá vực ái-hà,
Phật Tiên mở hội Long-Hoa,
Ðịnh
kỳ thượng bảng khai khoa chiêu hiền.
Tòa phán xét quần Tiên ban thưởng,
Rải hồng ân vô lượng vô
biên,
Phá mê cho khách trần duyên,
Chỉ
đường giải thoát cung Tiên quày mình.
Rồi đây biết Thiên-Ðình phạt
tội,
Nay biết thì chừa lỗi còn hồn,
Bao vây, vay trả, dập dồn,
Dinh-hoàn
chưa rõ, vong hồn như tên.
Cho giáng thế rồi quên ngôi
vị,
Mê mùi trần làm quỉ hại
nhau,
Luật công sớm biết tỉnh nào!
Thuận
thiên còn mạng, dồi dào hưởng vui.
Nghịch thiên phải thân vùi đáy
biển,
Chịu luân luân chuyển chuyển
đáp đền,
Tần-Cối nay sử nêu tên,
Giỏi
như Hạng-Võ có bền hay không?
Mình buộc khổ vào lòng đành
chịu,
Gây oán hờn ai biểu, rồi
than?
Sao không thấu máy hành tàng?
"Tích
thiện, phùng thiện" rõ ràng luật minh.
Gây nợ thế đem mình nô lệ,
Mến hồng trần chịu trể muôn
nguơn,
Lóng nghe Tiên trổi giọng
đờn,
Phá
mê thức tỉnh dò chơn lên đường.
Ðời ly loạn cũng thương, cũng
trách,
Tới tam thừa đạo mạch phát
hưng,
Gầy nên vũ-trụ phong thuần,
Chuyển
qua Thượng-cổ trung-hưng chánh truyền.
Nhằm thời buổi quần Tiên giáng
thế,
Ðem linh đơn phổ tế chúng
sanh,
Mở dây oan nghiệt người lành,
Lập
thành Thánh-Ðức lưu hành Chuyển-Mê.
Nhìn cho kỹ muôn bề yêu khí,
Gẫm đến đây sực nghĩ ngày
xưa;
Thiên-cung thượng bảng phụng
thừa.
Phong
Thần phạt Trụ mới vừa lòng nhơn.
Giọng lãnh lót tiếng đờn môn
đệ,
Xúi giục Thầy lầm kế sát
sanh,
Khiến ra oán nộ tranh hành,
Thi
tài, đấu phép, nhơn-sanh chịu nàn!
Bởi vậy đó lòng vàng chua
xót,
Nghĩ giận loài sâu mọt khiến
xui...
Nói ra tủi đến sụt sùi,
Thượng-Sư
hay đặng giải nùi rối ra.
Cao linh-đơn giải hòa môn đệ,
Ðồng hết tâm "vạn tuế Thượng-Sư
",
Hồi lai động nội Ngọc-Hư,
Tu
thêm hạo khí bấy chừ cũng lâu.
Nay tính lại Ðạo mầu tá thế,
Bảng Phong Thần NGỌC-ÐẾ đã
trao,
Long-Hoa đến đó thử nào,
Khuyên
đời mau biết giồi trau linh-hồn.
Thi:
Linh
hồn tráng kiện chiếu hào quang,
Biết
Ðạo tu tâm trở máy thoàn;
THÁNH-ÐỨC
khuyên đời cơn nắng hạ,
CHUYỂN-MÊ
đưa khách đến khoa tràng.