Vô cửa Đạo cẩn ngôn cẩn hạnh
Khá thốt lời minh chánh từ ḥa
Sửa tấc ḷng tiếng nói thiệt thà
Điều phi thị gốc là lưỡi miệng
Tua xét kỹ, ngừa pḥng luận biện
Kẻo lỗi lầm xao xuyến trí khôn
Khẩu thiệt là xuất nạp chi môn
Đường tiết tháo muội hôn ắt tệ
Nền đức hạnh siển sai quan hệ
Người xem vào lờn dễ bỉ khinh
Việc nên hư họa phước bởi ḿnh
V́ tiếng nói không ǵn chẳng giữ
Xét suy trước là trang quân tử
Thốt lời sau, đàm sự ích đời
Khuyên cho người ḷng quấy đổi dời
Theo nẻo chánh là nơi đức hạnh
Tiếng phi lễ ngăn dè khá tránh
Lời hư ngôn ngoan ngạnh nên chừa
Miệng lưỡi thường bén tợ đao cưa
Một mảy quấy đủ vừa sanh hại
Chớ bao biếm vắn dài khôn dại
Đừng khoe khoan làm phải nói hay
Lời hoang đàng thất tín không ngay
Nếu chẳng bỏ th́ tai họa tới
Chừa rủa thả buông lời chưởi bới
Làm hao hơi tiếng ngợi khen nào
Việc chẳng lành chớ thốt tiếng vào
Một than lửa đốt bao rừng bụi
Xét lấy đó tỏ tường may rủi
Khá sửa trau sạch phủi tiếng tà
Ḷng dữ lành lưỡi miệng bày ra
Chẳng cẩn thận th́ xa Đạo chánh.