Người quân tử khốn cùng chẳng núng
Kẻ tiểu nhơn gặp túng lạm dùng
Thuận lẽ Trời, số phận khá tùng
Bằng tranh cạnh vẫy vùng khó được
Người phú túc bởi chưng kiếp trước
Đặng duyên lành hưởng phước ngày ni
Khó nghèo v́ công thiểu quả vi
Rán bền chí tu tŕ kẻo uổng
Đừng thấy khó đem ḷng sầu muộn
Mà không ǵn bỏ luống công phu
Hiểu sắc thân là huyễn khá tu
Ham ăn mặc ngao du chẳng ích
Nẻo bần tiện là điều nhỏ nhít
Theo đàng ngay, chớ nghịch ḷng lành
Xưa Phật Tiên đói lạnh tu hành
Rán bền chí siêu sanh Tịnh độ
Nếu v́ nỗi khốn cùng nê cố
Ắt dễ đâu thức ngộ trí chơn
Đạo Phật Tiên tánh mạng trọng hơn
Nếu rủi gặp lắm cơn nguy biến
Ḷng cũng chẳng đổi dời xao xiến
Mà chăm nom quyến luyến cuộc trần
Mau tỉnh tâm nợ thế giảm lần
Th́ mới đặng kề gần minh đạo.
Liên Hoa Tán Nhơn