NGHI THỨC CÚNG CÔ HỒN
BÀI KHAI CHUNG
Nguyện thử chung thanh siêu
Pháp-giới,
Thiết-vi u-ám tất giai văn,
Văn trần thanh tịnh chứng viên
thông,
Nhứt thiết chúng sanh thành chánh
giác.
Văn chung thanh, phiền-năo khinh,
Trí-huệ trưởng, bồ-đề sinh,
Ly địa-ngục, xuất hỏa-khanh,
Nguyện thành Phật, độ chúng sanh.
Án, dà ra đế dạ, ta bà ha.
(Câu chót niệm 3 lần)
_________
Niệm hương
Thánh-chúng Tam-Kỳ thọ sắc ngôn,
Đàn trung thí thực độ cô-hồn,
Ngưỡng cầu Địa-Tạng-Vương ân xá,
Khai xuất Diêm-Đ́nh Uổng-Tử-môn.
_________
Triệu thỉnh
Kiết-tường hội khải,
Cam-lồ môn khai,
Cô-hồn Phật-tử giáng lâm
lai,
Văn pháp phó hương trai,
Vĩnh thoát luân hồi,
U-ám nhứt thời khai.
Nam-Mô Vân-Lai-Tập Bồ-Tát Ma-Ha-Tát.
(3 lần)
_________
* Cầu Ngọc-Đế từ-bi ân-xá,
Xin Diêm-Đ́nh vội thả hồn oan,
* Nguyện cầu Phật-Tổ Tây-Phương,
* Quan-Âm Bồ-Tát độ toàn tội-nhơn.
Có câu: Thiên-Địa tuần
huờn,
Lộn quanh cũng lại chánh chơn một
đàng.
Khi xưa dương-thế thác
oan,
Xuống thành Uổng-Tử khôn toan trở
về.
Chịu làm ngạ-quỷ thảm
thê,
Trái oan chưa dứt khôn bề hoàn căn.
Độ hồn mau biết ăn-năn,
Trở về Đạo chánh, phi thăng
Thiên-Đàng.
Hoặc cho trở lại
thế-gian,
Xử tṛn nợ trước, tầm đàng qui-tôn.
Thương thay thập-loại
cô-hồn,
Bơ vơ lưỡng cảnh, dập dồn tuyết
sương.
Ngày đêm xuống hố lên
đường,
Nhiễu nhương lân ấp, phố phường dọ
ăn.
Chịu làm cô độc vô căn,
Phái lưu chẳng có, thân bằng cũng
không.
Nhớ câu nhựt nguyệt quang
đồng,
* Cúi xin Bồ-Tát rộng ḷng cứu nguy.
Độ hồn trở lại quy-y,
Hoặc hồi dương-thế kịp kỳ Long-Hoa.
* Cầu cho nước trị dân ḥa,
Nơi nơi lạc nghiệp trẻ già b́nh an.
PHỔ-HIỀN
BỒ-TÁT
_________
Đường luân-chuyển linh-hồn tấn-hóa,
Xui xác thân hiệp cả Càn-Khôn,
Thức cùng hai sáu trần, côn,
Nhân duyên chuyển nghiệp dập-dồn trái-oan.
Luật nhơn-quả rơ ràng lời Phật,
Kiếp luân-hồi quay vật ṿng xa,
Đắm mê trong cơi Ta-Bà,
Nào sanh, nào chết, nào già, nào đau.
Từ vô-thỉ bắt đầu tập nghiệp,
Nghiệp tập rồi phải kiếp trầm-luân,
Gây thành tứ-đại giả-thân,
Chịu bao nhiêu khổ, bao lần thương đau.
Trong khổ-hải lần sâu thăm-thẳm,
Sóng năo-phiền ch́m đắm Chơn-linh,
Nghiệt oan ràng buộc bên ḿnh,
Khí dơ lục-đục thất-t́nh nhiễm thêm.
Cơi ngũ-trược ngày đêm khó rơ,
Nẻo tam-đồ khôn ngơ thoát ra,
Chịu làm tướng quỉ h́nh ma,
Gần nơi Địa-Ngục, cách xa Thiên-Đường.
Oan-gia măi trong trường tội báo,
Cũng v́ ḿnh tâm tạo mà nên,
Làm cho nợ trả oan đền,
Đọa đày cho măn kiếp ḿnh mới thôi.
Gắng quyết chí t́m nơi diệt khổ,
Tứ-Đạo-Đề là chỗ chơn tu,
Tu hành phải rơ công phu,
Trong đường Bát-Chánh nên hầu xét suy.
Nào mạng, định, tư-duy, tinh-tiến,
Nghiệp, niệm cùng chánh-kiến, ngữ-ngôn,
Nhớ vâng lời dạy Thế-Tôn,
Bao phen thuyết-pháp độ hồn chúng-sinh.
* Nay nhờ gặp uy-linh Trời bủa,
Mở Tam-Kỳ phổ-độ nguyên-nhân,
Khắp miền xá tội thi ân,
Giải-oan Thập-Điện mở tầng Cửu-Thiên.
Người oan-nghiệt tiêu diêu nhẹ thoát,
* Đặng t́m về Cực-Lạc Tây-Phương,
Thuyền từ chực bến đưa sang,
Có căn vị cũ t́m đàng quy y.
* Nhờ Thượng-Đế từ-bi tích phước,
* Phật, Thánh, Tiên rưới nước Ma-Ha,
Sen vàng nay nở thêm hoa,
Bất sanh bất diệt, thoát xa luân-hồi.
|