Mộc can năng sanh xúc hỏa tâm
Nhá họa tai th́ vướng lỗi lầm
Bằng nê cố sa đầm giận nóng
Ắt nẻo chánh khó mong tầm ngóng
Rán sửa ḿnh chớ vọng việc tà
Vùi lửa ḷng dằn chế tinh ma
Điều phi thị bỏ qua đừng chấp
Hạ ḿnh xuống ở theo phẩm thấp
Có lẽ đâu lầm vấp sai đàng
Xưa Phật Tiên nhục nhă chẳng màng
Làm nên Tổ, độ an muôn vật
Hễ mộ Đạo tấc ḷng thành thật
Lo tu tŕ chơn chất ḥa b́nh
Việc hơn thua gây gỗ chớ nh́n
Khí táo bạo giữ ǵn kềm chế
Đừng học chước theo trang dối thế
Lấy áo khăn làm nễ tu hành
Tánh nóng c̣n háo thắng đua tranh
Ưa dua mị dạ đành bợ đỡ
Nghe xúi giục lửa ḷng hăm hở
Đốt tâm can cạn mỡ khô tinh
Làm hư hao tánh mạng chẳng kinh
Miễn là đặng khoe ḿnh hơn chúng
Dầu hiểm trở ḷng không ngại ngúng
Rốt cuộc rồi th́ cũng hết vinh
Tam bửu đều thọ hại khó ǵn
Ngũ đức lại tán khuynh bại hoại
Đến chừng ấy mới tường trái phải
Vóc h́nh khô huyết hải tiệm khuy
Mạng căn đâu cầm đặng khỏi nguy
Tánh táo bạo xét suy chừa bỏ
Dẫu mảy mọn giận hờn lỗi nhỏ
Phủi sạch không, mới rơ chơn tâm
Nếu muội mê chác lấy lỗi thầm
Th́ minh đạo khó tầm cho gặp.