ĐỆ
THỨ TƯ: NGUYÊN CĂN và MA ĐẠO
Nhắc lại thuở Linh-Căn đại
thệ nguyện vào đời, NGỌC ĐẾ hạ
lịnh ban hồng ân đại ân xá, mở cửa
Thiên-môn, khắp nơi Thành-Hoàng, Thổ-Địa
đều thừa hành đón tiếp Chơn-linh
nhập thế. Đồng thời chúa tể ma đạo
cũng truyền lịnh thả bọn ma quân nhập
thế. Bọn ma quân nhập thế lại được
thuận lợi hơn! V́ ở cơi thế gian vào
thời kỳ hậu mạt, hễ đà tiến hóa
tới đâu th́ tánh người xảo khôn tới
đó, nơi tánh khôn gian mưu tà chước
quỷ ḷng tưởng quấy tham. V́ lẽ ấy là
vô ư thức mở cửa nguơn môn rước
nghiệp chẳng lành, ma quân do theo cơ hội đó
xâm nhập vào thần thức, thai bào là các phương
tiện, chúng đang chờ chực mượn
đường thế gian hồi dương nhập
thế để gây thêm nghiệp chẳng lành
trợ lực cho cơ diệt hóa tăng mạnh và rút
mau.
Chúng ma đạo nhập đời hằng sa
mau như nước cuốn, tuy số ức vạn
của Linh-căn, nhưng số ức tỷ ma đạo
khắp ta bà vô kể!
(- Kính bạch Phật! Đấng
Chí-Tôn đă v́ thương nhân loại quyết ra
tay mở Đạo cứu đời; tất cả
Phật, Thánh, Tiên, Hiền cũng v́ chúng-sanh, v́
Thầy phát nguyện hóa kiếp, Thầy nỡ đâu
lại để chúa ma vương thả bọn ma
đạo nhập vào thế gian trợ lực cho cơ
diệt hóa? Như vậy tức Thầy không xót thương
tất cả Linh-căn đều v́ chúng-sanh, đều
v́ Thầy, v́ đại thệ nguyện của
Thầy mà ra đi chịu khổ kiếp để giúp
Thầy độ chúng cho thoát họa diệt
thế?)
- Diệu Hoa! Thiện Nữ hăy tịnh mặc
nghe lời chơn Ta nay giảng nói:
TẠO HÓA CÔNG B̀NH: Chúng sanh nghiệp
quả trong ba đại kiếp xoay vần, hoặc
hồn mê c̣n hận oán, nợ mạng chưa đ̣i
hoặc tiền tài chưa trả!
Nhơn kỳ Đại Ân Xá, Càn Khôn mở
cửa, Phật, Thánh ra vào, th́ đạo ma vẫn
được luật ân xá. Nếu chúng đă van
cầu xin được vào nhập thế, hồi dương
để sám hối tội dữ, qui chánh cải tà
cầu Đạo vô thượng trở về chánh
giác, th́ luật nào được phạt tội
chẳng cho đi? Hoặc chúng hồn c̣n cần đ̣i
nợ nghiệp.
Ngoài ra, nếu khi chúng đă được
hồng ân hồi dương dụng kiếp, nếu
vẫn không chừa tánh dữ, chẳng dứt
nghiệp mê, không tu tạo phước lành, hằng gây
nghiệp dữ, nhớ câu nhân quả, luật
Phật, Thiên điều, làm lành lành đáp, ở
dữ dữ đeo, duyên nghiệp cứ phải đền
bồi; hễ đại ân phóng xả, không làm
trọn nguyện, nghiệp chướng hằng gieo th́
ngục cấm sẽ muôn ngàn kiếp khổ ắt không
ĺa đặng!
Chúng ma đạo là ai? Từ đâu có? Tức
ở nơi chúng-sanh mà thành, ở nơi tánh mê
lầm tạo đoan quả nghiệp mà có, ở nơi
ba kiếp sanh tử mà hóa ra, nghiệp mê chẳng ĺa
tánh, đ̣i nợ nghiệp khiên đă lấy
hết, tánh tham c̣n dựa vào thế thắng vay
nợ thêm chồng chất măi chẳng hề thôi!
Chúng được sung măn vọng cầu, có
được xác thể, nương vào xác thể mượn
đà thế lực gây sóng gió nghiệp khiên, không
tu tṛn nguyện th́ tự chịu quả đó, nơi
tánh chúng mới rơ luật Tạo-Hóa CÔNG B̀NH mà
không c̣n ân hận.
(- Kính bạch Phật! Nếu
như hiện tại có hằng triệu, hằng
ức Linh-căn đương sanh tại thế, con
thấy khi Linh-căn đă vào cơi ác trược
nầy nếu phải nhiễm mê trần tục,
bị ngũ dục che lấp Nguơn-thần quên căn
th́ phương chi nhắc tánh để các bực
đó nhớ đường tu kỷ mà trở
lại ngôi vị?)
- Bạch Diệu Hoa! Thiện Nữ vừa
thốt lời lành, Ta sẽ giảng nói cho người
rơ. Kể từ giai đoạn sau chót, vào khoảng
100 năm đến nay, số Linh-căn đă
tuần tự vào đời hơn mấy mươi
ức. Măi đến bây giờ, số ra đi th́
hằng hà, số đáo hồi th́ rải rác thưa
thớt như hoa mùa Đông! Chỉ trong ṿng ngắn
ngủi 100 năm mà biết bao nhiêu vị đă qua
gần hai kiếp! Lại biết bao nhiêu vị c̣n
phải ở nơi cơi vô h́nh, đă không được
hồi vị lại cũng chưa được tái
kiếp để tu tiếp, các hồn sa đọa
ấy nay phải chịu cảnh khốn đốn bơ
vơ! V́ sao? Cũng v́ khi sanh tiền, kiếp tu không
giữ trọn, lại mê trần nhiễm tục sa
đọa làm chúng-sanh, lúc đă hoại thể xa ĺa
xác tục hồn chịu cảnh âm ty, xét xem công
quả. Nay phải chờ ĐẠI-HỘI LONG-HOA
phán xét, gặp kỳ siêu độ mới mong
được đáo hồi.
Nay được lịnh đại ân phóng
xả thiệt là một hội Phong-Vân, phóng thích
tất cả tội hồn đồng nhờ ơn
Kinh Kệ tụng cầu, các Linh-căn nhờ nơi
Kim-Cang mà được dọn ḿnh tu luyện giác tánh
hết sa đọa.
Vong tội nghiệp nơi chúng-sanh nhân quả
dập dồn cũng nhờ nơi Kinh Tam-Bảo mà giác
tánh, biết đường siêu thoát dứt tánh
nhiễm mê, chịu phát tâm Bồ-Đề hoan
hỷ theo Phật mà cầu Đạo vô thượng.
Nay lời khuyến cáo trai gái trẻ già: đă
mang tấm h́nh hài náo nương nơi cơi tạm,
tự nơi tánh ḿnh phải giác, suy nơi căn ḿnh,
nơi kiếp ḿnh mà tự tiến, tự giải thoát
nghiệp mê lầm, tự hối kiếp sa đọa,
cầu Đạo mà thoát xác hầu đáo vị hườn
ngôi. Các Bồ-Tát hóa kiếp Tăng, Ni đang tu
ở Đạo, thường tŕ hạnh tinh tấn công
đức, tha giác, tha độ, thường tŕ
hạnh Bồ-Tát, Bát Chánh, đừng phá giới Tăng;
tâm ḷng hằng nhiễm tục, hết kỳ Đại-Ân
th́ khó hồi Phật vị!
Kẻ ở thế gian phải cư xử Đạo
làm người, hồi minh tự tánh, bố đức
thi ân, hành thiện ăn chay mà tu cầu thoát họa.
Nếu măi vọng lầm, tự tạo
vật-chất, tự tạo nghiệp khiên th́
họa ách đeo chân đừng than chớ trách.
Nam
Mô Long Hoa Hội Thượng Phật Bồ-Tát Ma-Ha-Tát.