TU HÀNH PHẢI
CHẤP NHẬN KHẢO ĐẢO
Minh
Bá
(trích trong Tập San Cao Đài Giáo Lư
số 5 năm 1987 do VPPTGLĐĐ tại VCHLBĐ ấn
tống)
Trên bước
đường tu thân hành đạo hành giả luôn luôn
gặp phải những khảo đảo từ ngoại
cảnh đến nội tâm, v́ đó là những
khảo thí để đánh giá cao, thấp và tŕnh độ
tu tiến của người tu hành cũng như những
thí sinh ngoài đời muốn lên lớp phải qua
một cuộc thi cử.
Phẩm vị
thiêng liêng có đạt được hay không cũng tùy
những cuộc khảo thí mà các đấng Thiêng Liêng
ra thi đố cho hành giả, điều đó không
phải là chuyện lạ. Hành giả phải chấp
nhận một cách hoan hỉ để chiến thắng lũ
quỉ ma, tam bành, lục tặc. Đ̣n cân công b́nh thiêng
liêng THẦY đă đặt, THẦY đă có nói trước
cho nhơn sanh từ buổi khai Đạo. Đạo khai
th́ tà khởi, để liệu lo và THẦY đă cho chúng
ta mỗi người mặc một bộ thiết giáp là
đạo đức, th́ quỉ ma nó không dám xâm
phạm, v́ có câu " Đức trọng quỉ thẦN
KINH ": ƠN TRÊN CŨNG THƯỜNG DẠY:“ Vô ma
khảo bất thành Đại Đạo“
và “ Đạo cao nhứt xích, ma cao nhứt trượng,
Đạo cao nhứt trượng, ma cao đầu thượng“
mà ai cũng biết, thế mà cũng không tránh khỏi v́
chúng có đủ trăm muôn ngàn kế nguy hiểm vô cùng,
nhứt là khi gặp những cảnh khảo thuận khó
mà đo lường được mưu thâm. Hành
giả phải cần dày công luyện kỷ mới
thuần thành được. Đây là những đoạn
châm ngôn, xin cống hiến quí bạn đạo để
rảnh rang ngâm nga dè chừng chúng.
1. Biết đạo đức chịu lỳ với Đạo,
Để quỉ ma nó khảo mới cao.
Phơi gan, trải mật anh hào,
Đại hùng, đại lực mới vào cảnh Tiên.
Mặc t́nh những tiếng thị phi,
Khó khăn KHẢO ĐẢO chịu lỳ mà tu.
Làm tuồng hư thể đứa ngu,
Giả khờ tai mắt giả mù không nghe.
Mùi đời chát ngắt chua lè !
Mùi Tiên nếm đặng, không the, ngọt, bùi. (ĐTCG)
Cúi ḷn khỏi lúc gian nguy,
Gặp cơ KHẢO ĐẢO CHỊU LỲ cho qua,
Níu nương trên thuận dưới ḥa,
Nhịn nhường tránh khỏi rầy rà nghịch nhau.
(ĐTCG)
THI:
Tháng ngày bền chí với bền công,
KHẢO THÍ gian lao chớ ngă ḷng,
Việc khó cố làm nên giá bửu,
Kiếp người sứ mạng phải cho xong.
Cho xong mới trở lại ngôi xưa,
Trần cấu dặn ḷng chớ thích, ưa.
Nghiệp quả rán lo mau trả hết,
Tập lần thanh nhă muối cùng dưa. (Đ T K M )
Đức Ngô Đại Tiên có khuyên môn sanh của ngài
tu theo Phái Chiếu Minh như sau:
"THẦY thựng nói việc tu hành hay có sự
khảo đảo, vậy các con khá để ư mà lướt
cho qua khỏi mới đáng phận tṛ Tiên đó ! "
THI:
Khảo dượt rơ tài kẻ thấp cao,
Hiểu rành dạ trẻ chớ nài bao,
Nhứt tâm chung thỉ THẦY hằng độ,
Tŕ chí luyện trau rơ Đạo cao.
Và ở đoạn khác THẦY cũng nhắc lại tu hành
phải chịu khổ để trả quả:
THI:
Học Đạo Ngô Ông phải kiệt hào,
Nhứt tâm chịu khổ chẳng hề nao,
Quả xưa vẹn trả về ngôi báu,
Một kiếp dăi dầu hưởng phước cao.
HỰU:
Phước cao cộng hưởng. Dễ ǵ con !
Đức
tánh, đạo tâm hiếu nghĩa tṛn,
Hạnh
nết + công phu cùng tứ đức,
Trau tâm thanh bạch tợ trăng tṛn.
VÀNG CAO CẬY SỨC LỬA . Các con hiểu đặng
vậy rán tŕ chí bền ḷng, nhứt tâm lập công
bồi đức. Các con nhớ rằng: Muốn đứng
vào hàng quân tử ở thế cần cần phải có
đủ đức tánh cao thưọng, phải có nghi
lực, có can đảm, phải có tri giác, tánh nhẫn
nại thay ! Huống lực là muốn đứng vào hàng
Tiên gia, th́ cần phải đến mực nào mười
phần khổ hạnh. Làm Tiên ai lại chẳng ham
muốn, mà sự khảo đảo có mấy kẻ vui ḷng
ôm lấy điều cay nghiệt, gánh vác các sự khó khăn
ấy đó. Dầu đường xa ngàn dậm, dầu
khổ hạnh trăm chiều, nếu biết nghĩ
đến vận mạng tương lai, chậm răi đi
cho vững chắc, LO TRẢ MĂI ĐỪNG THÔI, CÓ NGÀY
PHẢI ĐẾN, PHẢI DỨT. Ngày ấy là lúc các
con đặng gần THẦY đó !
THẦY khai Đại độ kẻ đại lực
đạ hùng, có đủ chí chống trả với
những sư ma khảo, THẦY thường nói:“
Đường đi Tây phương có nhiều chúa động
ngăn đón đựng. Các con phải phấn khởi
tinh thần, qua đặng một ải là đặng
gần THẦY một đổi đường...
LỬA ĐỎ VÀNG MƯỜI : Có lửa đỏ mói
biết đặng vàng mười. Có chịu điều
trên búa, đe, th́ khối sắt thô h́nh kịch tướng
mới trở thành hữu dụng. Nếu không bị lâm
vào trận tâm thuật trường xà của thế nhân,
th́ con người chưa được cơ hội
gặp gỡ nhau và nh́n nhau mà thấm thía. Chính cái cô
đọng của vạn nẻo hồng trần ấy là
trung tâm phát khởi ánh đạo mầu le lói đă
bị vùi chôn. Hễ người giác ngộ sau khi
trải qua cơn ác mộng, th́ thức tỉnh dừng chơn
và sẽ tự ư dứt khoát mọi buông lung theo các
nẻo đường danh lợi, lộc quyền tham
vọng độc tôn chấp ngă. Và để t́m về
ngọn suối t́nh thương tắm gội mát mẻ,
để thắp lại ánh sáng đạo mầu cho tâm
hồn ấm áp khinh thanh. C̣n những ai mê muội chưa
ư thức, đeo đuổi bọt bóng đầu gành, th́
sớm muộn ǵ cũng bị sóng lạ d́m tận vào
biển sâu vực thẩm. Cuộc đời giải
quyết cuộc đời là như thế !
Đạo cao nhiều lúc quá cao !!!
Pḥng những dục tâm dắt lộn đường !!!
THẦY có dạy trong TNHT, Q.1 trg. 31 như sau:
Những sự phàm tục đều là mưu kế
của Tà Mị Yêu Quái cốt để ngăn trở bước
đường Thánh Đạo của các con. Những mưu
quỉ quyệt ấy do lịnh THẦY dùng để
thử các con. THẦY đă nói: “ THẦY thả một
lũ hổ mang ở lộn cùng các con, nó hằng
thừa dịp mà cắn xé các con, song trước
THẦY đă cho các con mặc một bộ thiết giáp,
chúng nó chẳng hề thấy đặng, là đạo
đức của các con. THẦY lại khuyên các con ǵn
giữ bộ thiết giáp cho đến ngày hiệp
hội cùng THẦY. Ấy vậy Đạo là vật
rất hửu ích, như giáp hữu ích cho thân các con ra
trần lổ, c̣n bỏ Đạo th́ các con ở dưới
phép Tà Thần.
Để chấm dứt bài nầy , xin kính tặng chư
đạo tâm để ngâm nga khi nhàn rỗi hầu pḥng
ngừa cơn khảo đảo của lủ quỉ ma:
Thi bài của Đức Đông Phương Lăo Tổ:
THI:
Ma cao mới biết Đạo là cao,
Lửa đỏ vàng mười há phải sao ?
Vượt biển thuyền từ tâm chẳng động,
Trèo non lối tục tánh đừng xao.
Lạnh lùng sương tuyết hoa tươi sắc,
Dào dạt nắng mưa, quả đẹp màu.
Muốn lại quê xưa noi chánh Đạo,
Ta chờ, ta đợi Hội Bàn Đào.
Thành kính Minh Bá.
Khảo thuận như một chiến thuật hối
lộ dụ dỗ, cho quyền, cho chức lớn, cho
nhiều tiền, nhà cửa đẹp, gái đẹp, lên
chức, cho làm quan to.... nhưng phải bỏ tu ( coi
dễ, may mắn mà nguy hiểm v́ sẽ theo Quỉ, Ma làm
việc với nó khó trở về đường Đạo,
khó về THẦY). Khảo nghịch: cằn nhằn,
chửi bới, cản trở, chụp mũ, nói oan ức
như chú tiểu Thị Kính bị Thị Mầu vu cáo,
nhưng hễ sân si là mất hết nội công không c̣n
chưởng lực nữa, chán năn , bỏ công phu, bỏ
đạo sự... rồi cũng xa THẦY luôn.
|