Tại
sao Đại Đạo hoằng hoá quá chậm ?
Sáng tác: Hà Phước
Thảo
Tại sao ĐẠI
ĐẠO của Đức Thượng Đế đă
được hoằng hóa quá chậm trong khi nhân loại
rất cần giáo lư của ngài?
Nhân loại đă từng chứng kiến lịch sử
loài người với nhiều tín ngưỡng khác nhau
trên thế giới và rất đau ḷng khi thấy chính các
Tôn giáo đă gây Thánh chiến hay chiến tranh nhân danh
Đức Thượng Đế mà chính Đức Thượng
Đế đă thương con cái ngài th́ làm sao có thánh
chiến được mà loài ngườii từ Âu châu
đến Trung Đông và hiện nay lan tràn khắp
thế giới bằng cuộc hy sinh, khủng bố,
bắt cóc và nổ bom tự sát để giết
những người vô tội bị vạ lây.
Ví lư do có quá
nhiều Tôn giáo và Chi Phái nên mới tạo ra nhiều
cuộc chin để giành nhau từ thế quyền đến
thần quyền và thánh quyền. Thánh quyền th́ chỉ
do chư Thiêng Liêng hay chính Đức Thượng Đế
toàn năng, toàn thiện có mà thôi. Thế mà những nhà
lănh đạo Tôn giáo đă lạm dụng đức tin
mù quáng của tín đồ để lăng đạo
chỉ huy đưa họ vào ṿng tội lỗi mà họ
tưởng rằng hy sinh cho Thượng Đế trong
khi bị nằm trong bàn tay của đám Bàng Môn Tả
Đạo.
Lư do mà chính Đức Thượng Đế mở Đạo
của ngài tại Việt Nam vào năm 1926 là v́ có quá
nhiều Tôn giáo nên nhân loại mới gây ra chiến tranh
để giành ảnh hưởng từ thế quyền
đến thần quyền, từ triết lư nguyên
bổn đến sự sửa sai chơn đạo để
đem vào chính trị, từ chính trị đưa vào quân
sự với các chiến thuật của kẻ yếu
sử dụng để chống kẻ mạnh như
đánh bất ngờ, đánh từ trong bóng tối, trong
bí mật hoặc lấy một chiếu hữu của
họ làm vật hy sinh để giết nhiều người
trong phe địch của họ, trong khi đó kẻ
mạnh dùng chiến lược có tầm vóc lớn để
diệt kháng chiến. Cả hai với sự tàm sát ghê
gớm đă giết hàng loạt người đều là
sự tàn ác vô cùng.
Chinh Đức Thượng Đế đă nói: "
Đạo khai th́ tà khởi" , c̣n vào thời kỳ trước,
khi nói đến đạo (viết chữ thường)
người ta nghĩ đó là Tôn giáo do loài người
tổ chức ra, chớ Tôn giáo không do các Đấng Giáo
Tổ lập ra hay trước khi bỏ xác không có vị
nào bảo những người kế thừa duy tŕ
việc dạy đạo bằng h́nh thức Tôn giáo như
hiện nay, cho nên năm 1926 măi đến ngày nay nhân
loại đă cho nhiều giáo phái mới xuất hiện
và chỉ trong thời gian ngắn rồi tự diệt như
đă xảy ra ở Texas, Canada, Thuỵ sĩ, Nhật
bản...
Tôn giáo không phải là chân lư hay là Đạo (viết
chữ hoa), không do chính Đức Phật tổ chức,
không do Đức Chúa Giê su lập ra h́nh thức Giáo
Hội mà do Thánh Paul tạo ra, không do Đức Lăo
Tử hay Khổng Tử mở mà do những người
kế thừa lập ra. Chân lư vẫn c̣n ẩn tàng trong
Kinh Thánh hay Tam Tạng Kinh mà loài người chưa
hiểu hết giáo lư trong đó nên mới có tổ
chức hay cộng đồng mà cùng nhau học v́ trong
đó c̣n nhiều ẩn ngữ khó hiểu. Khi Tôn giáo
được thành h́nh th́ Tôn giáo bị g̣ bó trong Điếu
lệ, đạo luật hay đóc-ma riêng nên Tôn giáo
bị giới hạn trong tổ chức của Giáo
hội mà thôi. Từ một Giáo Hội chính lại
mọc thêm ra nhiều Giáo Hội khác tách rời riêng
rẻ mà triết lư hay giáo lư do sự hiểu lầm hay
do sự giải thích của nhóm người mà ra.
Đức Phật Thích Ca đă thấy điều đó
trước khi ngài tịch diệt nên ngài dạy chư
đệ tử là phải trọng giáo pháp, phải
lấy giáo pháp mà dạy chớ không được
lấy phàm ngă của giáo lănh mà độ chúng sinh., nên
từ 2543 năm nay Đạo Phật không có xảy ra chién
tranh Tôn giáo với các Tôn giáo khác, cả khi Nhóm Taliban
tại A-phú-hăm giựt sập di tích văn hóa của nhân
loại về Đạo Phật mà các Phật tử
ở các nơi chỉ than thở chớ không gây chiến
nhưng trường hợp ngược lại. Khi nói
về Phật giáo th́ người phương Tây coi
Phật giáo như là một triết lư hay một siêu khoa
học ví khoa học của Đức Phật đă đi
trưóc nền khoa học hinệ đại khi ngài nói
về thuyết nguyên tử và vi trùng học rồi. Trong
số những người cuồng tín nhất trong nhân
laọi không ai phản đối hay gây chiến với chư
Phật tử, v́ giáp pháp của ngài mà theo Á châu gọi
là Đạo hay Dharma, nên Đạo Phật được
phổ biến càng ngày càng rộng mà không có sư đối
kháng nào từ Âu sang Mỹ, duy chỉ có vùng Trung Đông
th́ sự bành trướng của tôn giáo địa phươg
quá mạnh để ngự trị cả vùng.
Nguyên nhân của chiến tranh Tôn giáo như Đức Thượng
Đế giáng cơ nói mục đích của Đạo
Cao Đài. Khi nói Đạo Phật thị gọi là Đạo
(viết chữ hoa) hay là Đường theo lời nói
của Đức Chúa Giê-su, như thế các Tôn giáo có
trước do chư Giáo Tổ hay chư vị do Đức
Thượng Đế từ bên trên sai giáng trần
lập Đạo và chư vị chỉ dám gọi là
Đạo hay Đường chỉ có một chữ thôi.
C̣n Đạo của Đức Thượng Đế
trong Tam Kỳ Phổ Độ th́ ngài gọi là Đại
Đạo, nghĩa là lớn lao, trnọg đại vô cùng
và là Tôn giáo của thời điểm đi từ
Nhị Nguyên lên Nhất nguyên nên trọng đại vô cùng.
V́ vào hai thời kư trước nhân loại tiến hóa
trong ṿng Nhị Nguyên nên sự tranh đấu và tiến
hóa trong ṿng luân hồi, c̣n từ năm 1926 trở đi,
một khởi điềm đề nhân loại từ
Nhị Nguyên bước lên Nhất Nguyên, mà điều
cần thiết nhất là Tu Tánh, Luyện Mạng.
Những căn bản khác như Qui Tam Giáo, hiệp Ngũ
Chi mà người phàm không thể làm được, nên
chỉ có Đức Thượng Đế và Chư Thiêng
Liêng làm được mà thôi, mà chư Thiêng Liêng
muốn làm th́ phải có người trấn thế hay
hữu h́nh giúp vô h́nh hiện ra dưới thế
bằng các h́nh thức thuộc cơi vật chất mà
từ năm 1926 đến nay Đạo của Đức
Thượng Đế qua 78 năm mà chưa iđ khắp
năm châu một cách rộng răi như các Tôn giáo khác.
Sự lo âu, suy nghĩ của chư Tiền Khai, chư
chức sắc Thiên Ân Sứ Mạng là làm sao để
Đại Đạo sớm hoằng hoá khắp quả
cầu 68 nầy. Trong những đàn cơ sau nầy, chư
chức sắc, chư vị hầu đàn có suy nghĩ
điều nầy, có khi dự định tŕnh bạch lên
Bề Trên mà không dám, v́ Ơn Trên lúc nào cũng dạy
phải lo tu trước đă, việc của Trời
để Trời lo vv.
Tại sao sự hoằng hóa của Đại Đạo,
Tôn giáo của chính Đấng Từ Phụ quá chậm,
trong khi chư chức sắc cho rằng Đạo Trời
nên sớm phổ hóa khắp nơi để dắt nhân
laọi từ nơi tối tăm của vô minh, tàn
bạo, chiến nạn khổ hải.... đến nơi
sáng suốt minh triết thánh thiện?
Đức Thuợng Đế cũng đă nói rằng
hễ " Đạo khai th́ tà khởi" mà tà là
những người baio kiếp đă gây tội lỗi,
bây giờ hội tụ cùng nhau để khảo đảo,
trả quả cho nhau, và người có đạo đức
th́ đă có một chiếc áo giáp bằng sắt không tà
nào phá nổi nên người tu thật an tâm mà tu. Đức
Thượng Đế thương con cái ngài nhung ngài không
thê che chở hay ngăn cản luật nhân quả
được, nên ngài chỉ dạy cho nhân loại cách
tu tánh và luyện mạng mà thôi mà trog đó có Đại
Đạo là siêu triết lư như một chiếc
thuyền Bác Nhă đưa con người từ Bến Mê
qua bờ Giác hay từ ṿng luân hồi vô tận khỏi
ngục tù trần gian mà về cơi Niết bàn trưnờg
tồn.
Đại Đạo được hoằng hóa trễ là
v́ cơ sàng sảy diẽn ra chưa dứt, cộng
nghiệp của nhân laọi quá nặng mà trả chưa
xong nên thời cuộc thế giới diễn ra liên miên.
Việc chi
xảy ra trên thế giới đều nằm trong Thiên cơ
mà bộ máy của Vũ Trụ đă do các định
luật hay chuẫn thằng như những bánh xe ṇng
cốt laà máy chạy để cân bằng các năng
lực của Vũ Trụ là đam lại thăng
bằng cho cán cân tội và phước. Ác qúa nhiều mà
phước quá ít và nhân laọi theo những Tôn giáo
đă có mà không thành công trong việc giáo hóa chúng sanh, không
ngăn chận chiến tranh được, cả khi
mọt vị Giáo hoàng đi đến nơi sắp
xảy chiến tranh, khuyên lơn mà chiến tranh vẫn
xảy ra. V́ người phàm làm không được, nên
Đức Thượng Đế giáng cơ lập Đạo,
trong khi đó chư Giáo Tổ cũng đồng giáng cơ
nhắc nhở những lời đă dạy trước.
Đó là những cẩm nang quí báu chứa đụng
trong những cuốn như Thánh ngôn hiệp tuyển, Tân
luật, Pháp chánh truyền, Thánh giáo sưu tập để
người đời tu hành cho đúng, nhưng lúc đó
người Phápvẫn muốn duy tŕ thuộc địa
Đông Dương, các học giả viết sử Đạo
bằng ngoại ngữ lấy mục đích của chính
phủ Pháp làm tiêu chuẩn để viết đánh
lạc hướng của cơ Đạo mà dễ tiêu
diệt Tôn giáo mới mà Tôn giáo là sức mạnh trong
cuộc chống ngoại xâm. Từ những năm kháng
chiến chống Pháp tại Việt nam có hai lực lượng
thuộc Tôn giáo là Đạo Cao Đài và Đạo Ḥa
Hảo có nhiều tín đồ tham gia kháng chiến.
Đức Thượng Đế có dạy "....Đạo
và chính trị chẳng buổi nào liên hiệp cùng
nhau..." mà những vị nào kết hợp th́ bị
khảo đảo, trừng phạt, chết chóc hay bị
lực lượng vô thần ngăn chận sự bành trưóng
của Tôn giáo, v́ triết gia chủ xướng đă căn
dặn rằng: "Tôn giáo là thuốc phiện" nên Tôn
giáo khó sống với những người theo thuyết
duy vật, nên có cả 3.000 tín đồ Miền Trung
bị giết và một vị Giáo chủ thời đó cũng
đă bị chặt làm ba khúc giống như khi Đức
Chúa Giê-su bị đưa lên cây thập tự giá
vậy.
Tất cả những sự khảo đảo trên là
những trở ngại cẳn ngăn bánh xe tiến hóa
của cơ Đạo và sau cùng cơ Đạo cũng
phải chia rẻ hay phân tán mỏng đẻ bảo toàn
nền Đạo. Kết quả của sự chia rẻ cũng
là những viên đá cản đường cho bộ máy
của cơ Đạo là sự mê tín, bảo thủ, gom
vào phạm vi nhỏ của điạ phương....và
coi các Chi Phái khác là tà hay Bàng Môn Tả Đạo, mà cơ
bút trong lúc bị cấm cũng là nguyên nhân sâu xa để
phàm ư xen vào nên thiếu sự liên giao hành Đạo.
Đó là trở ngại cho sư hoằng hóa từ Thánh
Địa, v́ có lần một địa phương suy
nghĩ theo ư riêng đẵ thờ trên Thiên bàn không
phải là Thiên Nhăn mà là trái tim. Về sau nhờ co liên
giao hành đạo nên chư vị tại điạ phương
thay Thiên nhăn cho giống với các Thánh thất khác. Chư
Tiền Khai đă cố gắng hết sức ḿnh v́
Đạo, v́ THẦY mà thống nhứt cơ Đạo
trong sự chia rẻ lâu dài không được nên c̣
lần ngài Trần Văn Quế lúc sanh tiền khi đến
chùa Di Lạc than rằng việc thống nhất chưa
thành công, tuy vậy Thầy Chí Tôn đă thưởng công
dù không thành công, nên ngài được Thiên phong
Quảng Đức Chơn Tiên. Thế cho nên dù chưa thành
công mà đă cố hết sức ḿnh lo cho ạo th́
Ơn Trên không bỏ đâu. Giai đoạn sau cùng
của cơ Qui Nguyên Thống Nhất được Đức
Di Lạc hộ tŕ và nhiều ch1ưc sắc khắp nơi
thường về Vĩnh Long tham dự đàn cơ.
Những bài đàn cơ đều được in
tại chỗ và Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lư in thnàh sách
Thánh giáo sưu tập, nhưng cơ Trời đă
sắp đặt và \" THẦY đă cho một lũ
hổ mang cắn xé các con\" của ngài. Những
vị nào lấy Đạo đem vào chính trị th́
bị khảo đảo nặng, c̣n những vị nào
lấy đạo đức làm chiếc thiết giáp
tức tu thiệt th́ tai qua nạn khỏi.
Sự ĺa bỏ quê hương đi khắp năm châu cũng
nằm trong Thiên ư, v́ Đức Cao Đài Thượng
Đế cũng đă tiên tri:
Từ đây ṇi giống chẳng chia ba,
THẦY hiệp các con lại một nhà,
Nam, Bắc cùng rồi ra ngoại quốc,
Chủ quyền chơn Đạo một nḿnh TA.
(TNHT)
Nếu không có
sự ra đi nầy th́ cơ Đạo c̣n bị viên
đá Vô Thần cản đường c̣n lâu hơn. Chư
vị chức sắc c̣n lại tại Tổ Đ́nh
bị áp đạt không làm ǵ được hơn khi
nằm trong bàn tay của những người cầm
quyền, rất đau ḷng khi bị bên ngoài chống
đối coi như tai sai của Duy vật . Hoàn cảnh
chư vị nầy khác nào hoàn cảnh của Việt vương
Câu Tiển chịu nằm gai nếm mật chờ ngày khi
những người mù sẽ sáng mắt ra hay cơn
mộng bá đồ vương bị thất bại khi ḷng
tham không đất dung thân v́ ai cũng có đạo đức
mà người không có đạo đức sẽ bị
khinh miệt.
Đạo là lư, là chơn lư để đánh thức ḷng
người mau thức tỉnh. Họ sẽ từ vô minh
hay đang làm ác hồi tâm hướng thiện. Cuộc
kháng chiến bằng đạo đức, bằng vi nhi
bất vi của Đức Đại Lai Lạt Ma sẽ
giống như những người chơn tu hiện đang
bị trói trong cảnh khổ.
Khi người ác thức tâm và biết "Thương
người như ḿnh vậy" theo lời Chúa Giê-su,
biết từ bi hỉ xả hay Lấy đức báo oán
oán tiêu tan như lời Phật dạy hay " Nếu không
thương th́ đùng ghét" hay "Nếu các con không
thương kẻ ghét ḿnh th́ khó mong gần THẦY"
như lời Đức Chí Tôn dạy th́ nhân loại
sẽ thấy đời Thưọng Nguơn Thánh Đức
không xa, không lâu nữa.
Khi bánh xe tiến hóa của cơ Đạo không c̣n
bị cản trở ở bất cứ ở đâu
nữa th́ việc hoàng hóa Đạo THẦY mới mong
thực hiện được.
Hiên nay cơ Đạo tại Thánh Địa c̣n đang
do Triệt giáo nắm, khi họ thống nhứt xong và ḅ
lư thuyết ngoại lai ra th́ họ mới biết Đạo
là ǵ, tới chừng đó sẽ sẽ qua với
Xiển giáo mà lo cho đời Thượng Nguơn Thánh
Đức được, nhưng mới ở Thánh Địa
chớ các nơi khác th́ sao?
Sự kéo dài cấn có, v́ khi trái chín th́ mới rụng,
khi cộng nghiệp trả xong, khi vô minh được giáo
lư của Cha Tṛi làm sáng tỏ để trở nên sáng
suốt, nhưng Kinh sách Thánh giáo chưa dịch ra hết
th́ khó mà làm thức tâm các dân tộc khác c̣n quá mê tín
hay cuồng tín.
Đạo sự của chư vị ở nước ngoài
hiện nay chỉ dùng Thế Đạo trước, sau
đó xin Ơn Trên giáng cơ chuẩn duyệt để
thành Thiên Đạo. Đây là viẹc mà chư vị
chức sắc đă làm trong Khoá Hạnh Đường
2003 vừa qua. Các Đại Hội Tôn giáo trên thế
giới là cơ hội để nhân laọi liên giao hành
Đạo, so sánh, t́m hiểu, rút tỉa ra cái Đạo
hay là Vạn giáo nhất lư, từ đó người ta
sẽ làm quen với Đạo của Cha Trời hay Cha
Linh Hồn của họ, họ sẽ phê phán những sai
lầm của họ v́ vô minh mà nên nỗi, sẽ
thức tâm mà học hỏi giáo lư mới của Đấng
mà họ tin tưởng, nhưng mang một cái tên khác
theo ngôn ngữ của họ.
Khoa học đang tiến triển, các Tự điển
điện tử đang được làm và khi trong
Mạng Lưới Toàn Cầu có đủ các Tự
Điển miễn phí là lúc đó nhân loại sẽ khám
phá kho tàng giaó lư vô giá từ Thánh Địa Việt Nam,
và câu nói của vị Tiền Khai là Đức Cao
Triều Phát sẽ được thấy bằng sư
thực, đó là:
Một nước nhỏ nhoi trong vạn quốc,
Ngày sau làm chủ mới là kỳ !
Làm chủ có
thể hiểu đây làm làm chủ nhà, chủ chùa hay
chủ Thánh Thất hay chủ Đạo Tràng để cùng
nhau học.
Muốn học
thâm sâu về Đạo Cao Đài th́ các nhà trí thức
ngoại quốc cần học tiếng Việt để
hiểu Thánh giáo, cần biết tiếng Hán Việt để
hiểu Kinh, nhờ đó những người trí thức
phổ biến cho các ǵới thuộc mọi tŕnh độ,
nhất là sửa đổi sách giáo khoa cho môn Đức
dục ở bậc Trung học các nước ở Âu châu,
tự điển đă viết sai, đạo sử
bằng ngoại ngữ viết sai sự thật. Muốn
vậy chư tín đồ chúng ta giúp ǵ họ được?
Đó là cố gắng thành lập một Viện Đại
Học Cao Đài với các chứng chỉ, văn
bằng chứng nhận khả năng hiểu về giao lư
Đạo Cao Đài. Các Tôn giáo khác đă có khắp nơi
như V́ện Đại Học Phật giáo ở Ấn
độ, ở Hoa Kỳ, ở Thái lan.... hay Viện Đại
Học HỒi giáo ở Ba Tư, I.Rắc, Á-rạp.... hay
Viện Tôn Giáo học bao gồm hai môn học như
Katholische Theologie và Evangelische Theologie cùng chung một
Viện, mà trước kia chưa hoc chung, mà c̣n thiếu
Cao-Đài-Theologie.
Hiên nay tại Thành phồ Leipzig thuộc Cộng Ḥa Liên
Bang Đức có Viện Tôn Giáo ( Religionswissenschaftliches
Institut) và có môn học mới là Đạo Cao Đài do
anh Nguyễn Khắc Tiến Tùng phụ trách với hy
vọng trong tương lai tại đây sẽ mở
được một Viện Đại Học Cao Đài,
v́ anh đă mua được một cơ sở rất
lớn, đủ chỗ cho những dự án mới. (xin
xem Link: http://www.asia-religion.net)
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lư Đại Đạo tại
số 17B đường Cống Quỳnh Sài G̣n là cơ
quan sau cùng thường do Đức Lư thường giáng
cơ dạy từ chút, là nơi đào tạo giáo sĩ
phế đời hay sống độc thân lo hành Đạo
như thuyết đạo, giảng Đạo khắp nơi,
trả lời thắc mắc của những du khách
ngoại quốc muốn t́m hiểu Đạo Cao Đài
khi họ đă lên Tây Ninh xem các kiến trúc đặc
biệt với óc ṭ ṃ và ḷng khâm phục là động
cơ thúc đẩy sự t́m hiểu mới, sự
hấp dẫn mới, sự giải thông bằng đủ
mọi ngoại ngữ của giáo sĩ, chức sắc...
là nhịp cầu giúp những người thích t́m
hiểu, mà khi hiểu họ sẽ ngộ Đạo,
học Đạo và hành Đạo th́ 96 ức nguyên nhân
c̣n lại chưa trở về quê xưa vị cũ nơi
Bạc Ngọc Kinh sẽ có cơ duyên lo tu tánh, luyện
Mạng mà có Nhị xác thân mới nhập Niết ban
được.
Nếu chúng ta làm đạo sự v́ Đạo, v́
THẦY mà bi phê b́nh th́ không nên chán năn, sẽ có Ơn
Trên hộ tŕ khi chúng ta làm dứng theo trí tạp thể,
v́ trí tập thể la trí huệ, giống như Hội
Nhơn Sanh khi quyết định th́ ư nhơn là ư
Trời vậy.
Sau KHóa Hạnh
Đường 2003 Ơn Trên có giáng dạy là chúng ta lo
đạo sự th́ cứ làm, chớ đừng chờ
Ơn Trên, v́ THẦY có dạy trong TNHT là "Nếu Đạo
phát trễ một ngày là một ngày nhân loại c̣n đau
khổ".
Mong sao mọi người có quyết tâm cùng lo đạo
sự, v́ Đạo v́ THẦY, như vậy Nhất nguyên
Đại Đạo hoằng khai mới có cơ duyên
trở thành sự thật được, từ đó ngũ
nguyện sẽ viên măn.
Mong thay !
Hà Phước Thảo
|