LỜI
TỰA
Thành
kính giới thiệu Bộ Kinh
TAM
THỪA CHƠN GIÁO
Cảnh
trần hoàn là “nơi sống gởi, thác
về”, là “chốn trả vay, vay trả”! Vay
những chi mà trả những chi? Vay là vay những
nghiệp chướng, những tiền khiên oan trái
trong không biết bao nhiêu kiếp trước.
Trả là kiếp này luân hồi trở lại
thế gian để thanh toán nợ ấy. Nhưng,
khổ nỗi là: nợ xưa chưa trả hết
mà v́ thiếu sự giác ngộ, lại phải vay
thêm! Lời vốn cứ thế mà tăng, theo đà
lũy tiến! V́ lẽ đó mà hồn người
cứ quanh đi quẫn lại, tử tử sanh
sanh, kiếp này chuyển sang kiếp khác, không lúc nào
thoát được! Về điểm này Đức
LƯ ĐẠI TIÊN có dạy như sau:
Luân
hồi nhiều kiếp khó leo lên,
Lầm
lỗi nhiều lần mất tuổi tên;
Lẩn
quẩn thế gian dường kén nhộng,
Biết
thời tu niệm mới an bền.
Trong
bài thơ này LƯ ĐẠI TIÊN đă chỉ cho người
trần lối thoát khỏi ṿng luân hồi. Lối
ấy là con đường tu niệm vậy.
Thật
thế, cảnh diêm phù này là cảnh vô thường.
Nhứt nhứt việc chi, từ vật chất
đến tinh thần như: lợi lộc,
quyền thế, giàu sang, phú quí, gia viên điền
sản, vàng bạc, châu báu, v.v. đều là
mộng huyễn, bào ảnh cả! Cho đến t́nh
cha mẹ, vợ con, anh em, chồng vợ, mà c̣n không
bền thay, th́ thử hỏi người trần có
nên lấy cái "hư" mà làm cái
"thực" chăng?
Vậy
sống ở đời, ta phải bỏ giả theo
chân, bỏ hư theo thực, mới là đúng lư
đương nhiên. Cái chân, cái thực, cái mục
đích tối thượng của sự luân
hồi chuyển kiếp, hay nói riêng cho một đời
người là sự tiến hóa không ngừng để
đến mức cuối cùng ch́m vào biển sâu là
cảnh Niết Bàn vậy. Muốn được
tiến hóa không ngừng th́ ngay tại kiếp này,
theo lời của LƯ ĐẠI TIÊN đă dạy,
con người phải "tu".
Sự
tu niệm không phải là việc "nhảy
vọt", việc "nhảy lớp" như
lối thường t́nh mà, trái lại, phải tùy
theo duyên nghiệp, tùy khả năng của
đương kiếp mà tuần tự nhi tiến,
trước thấp sau cao, bước bước nào
chắc bước nấy. V́ thế mà ĐẤNG
CHÍ TÔN đă có lần để lời khuyên như
sau:
"Chậm
chậm mà đi, hỡi các con!
Bến
gai nặng lội cũng hay ṃn!"
Và
hiện nay, để giúp chư Thiện tín lần
bước chông gai trên con đường tu hành mà
khỏi vấp ngă, ĐỨC DIÊU TR̀ KIM MẪU, nhơn
dịp mở khóa Hạnh đường vừa
rồi, trong sáu ngày liền, đă hội chư
PHẬT, TIÊN, THÁNH, THẦN, lâm đàn tả bộ
kinh "TAM THỪA CHƠN GIÁO" vạch rơ con
đường tu tiến thích ứng cho mỗi
cấp bậc. Bộ kinh này gồm ba quyển như
sau:
Quyển
I: (thuộc về Tiểu Thừa): Dạy phép
giữ Đạo căn bản mà mỗi Thiện tín
cần phải có để xứng đáng là tông
đồ trong nền chánh giáo.
Quyển
II: (thuộc về Trung Thừa) : Dạy phép
chánh kỷ hóa nhân, các thiện tín sẽ trở thành
những chức sắc, chức việc, xả thân
hành Đạo, sẽ đủ phương tiện
đóng góp tinh thần thuần chơn vào công
việc xây dựng truyền thống đạo
đức cho hiện tại và tương lai.
Quyển
III: (thuộc về Thượng Thừa) :
Dạy cơ siêu thoát bí truyền, để vị
nào công quả đầy đủ sẽ noi theo
đó mà luyện thành phẩm vị thiêng liêng nơi
cảnh thượng.
Lần
đầu tiên Quyển I được ban hành
rồi sau này lần lượt sẽ đến hai
quyển sau.
Quyển
I : Gồm có 10 mục hay là 10 bài học như
sau:
Bài
thứ nhứt: Luận về thuyết Tam Giáo
đồng nguyên, về sự suy đồi, về
tinh thần đạo đức của nhơn sanh và
về sự cần thiết phải tu.
Bài
thứ hai: Luận về ngũ giới
cấm.
Bài
thứ ba: Luận về cơ tiến hóa
trong đường tu hành (đại cương).
Bài
thứ tư: Luận về đề tài:
Trai minh tường giải (Sự tŕ trai).
Bài
thứ năm: Luận về “cách lập chí”.
Bài
thứ sáu: Luận về hai chữ “Trinh
liệt”.
Bài
thứ bảy: Luận về “Đạo
Tam tùng”.
Bài
thứ tám: Luận về “Tứ đức”.
Bài
thứ chín: Luận về “Bát bửu”:
Hiếu, Đễ, Trung, Tín, Lễ, Nghĩa, Liêm,
Sỉ.
Bài
thứ mười: Luận về khắc
kỷ, tu thân.
Tại
sao ĐỨC DIÊU TR̀ KIM MẪU và chư PHẬT, THÁNH,
TIÊN, THẦN đều đồng ư cho ban hành
Quyển I dạy về Bậc TIỂU THỪA trước
tiên? Nếu xét cho kỹ th́ ta sẽ thấy lư sâu
xa chính đáng của việc ấy.
Bậc
TIỂU THỪA là cấp bậc dành cho chư
thiện tín trong một tôn giáo, nhưng kỳ
thật nó là nền tảng v́ nó bao gồm đa
số nhơn sanh. Giáo huấn của Bậc TIỂU
THỪA phần lớn chú trọng về Nhân đạo,
nghĩa là: Đạo làm người từ trong gia
đ́nh đến xă hội. Nhơn đạo có tṛn
th́ mới bước qua Tiên Đạo, Phật
Đạo được. Bởi thế mới có
đoạn Thánh giáo dạy như sau:
"Thế
tưởng vậy là tu Nhân đạo,
Nào
hay rằng Thiên đạo bởi đây!
Không
tu Nhân đạo cho dày,
Mong
thành Thiên đạo mặc may làm ǵ?"
Lại
nữa, luận về Nhân đạo, ĐẤNG CHÍ
TÔN có dạy như sau:
“Các
con coi trên Thiên Đ́nh có vị Tiên, Phật nào mà
thất trung, thất hiếu bao giờ?”
Ngay
khi mở Đạo nhiều vị vừa mới
nhập môn cầu đạo đă toan ly gia cắt
ái theo Thiên Đạo (luyện Đạo). Thấy
vậy các Đấng Thiêng Liêng nhiều lần giáng
cơ khuyên rằng: "Dục tu Thiên Đạo, tiên
tu Nhơn Đạo, Nhơn Đạo bất thành,
Thiên Đạo viễn hỷ!".
Nay
trong sanh chúng mối nhân luân đă suy đồi quá
nhiều, Bát Bửu nói trên không c̣n giữ
được lấy một điều th́ đem
Thiên Đạo ra mà nói chẳng khác nào xây lâu
đài trên nền móng bằng tre, bằng cát
vậy! Giúp mọi người, nhứt là trong
giới tu hành, làm tṛn bổn phận làm con, làm
chồng, làm vợ, làm cha, làm mẹ v.v... là một
việc khá nặng nề rồi. Ấy là Đạo
Trời góp phần vào công việc xây dựng xă
hội đó.
Vậy
thiết tưởng chức sắc, chức việc
thuộc các Hội Thánh nên đặc biệt chú
trọng về Quyển I của Bộ Kinh TAM
THỪA CHƠN GIÁO này và phổ biến trong đại
chúng, bất luận Đạo hay Đời.
Giữa
thời Hạ nguơn mạt kiếp, nhơn sanh
đang đắm đuối trong biển lợi
danh, dở sống, dở chết trong cảnh đạn
tên nước lửa, quyển I của Bộ Kinh
TAM THỪA CHƠN GIÁO này hẵn thật là một
hoàn linh đơn vừa phá mê vừa bổ sức
để lành mạnh hóa tâm hồn của mỗi cá
nhân, hầu sáng suốt mà nhận định con
đường cứu rỗi của chính ḿnh trước
cảnh tang thương!
Cầu
xin ĐỨC DIÊU TR̀ KIM MẪU và Chư PHẬT, TIÊN,
THÁNH, THẦN, ban ân lành cho những vị hân
hạnh được đọc quyển kinh này.
Saigon,
ngày 3 tháng 5 năm Đại Đạo thứ 36
(15-6-1961)
Rất
ḷng thành kính
HUỆ
LƯƠNG kính bút
(Thừa vâng sắc lịnh Đức LƯ
GIÁO TÔNG giáng tại Huờn Cung Đàn, Hợi
thời 29-4 Tân Sửu (12-6-1961). |