Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

32.- SỨ MẠNG ĐẠO ĐỨC

CƠ QUAN PHỔ THÔNG GIÁO LƯ

Tuất thời 30 tháng Chạp Tân-Hợi (14-2-1972)

Ngâm:

    Đêm đông thắp đuốc Giao-Thừa,

Soi miền trần tục rước mùa Xuân sang.

    Rao rao nhạc gió trên ngàn,

Trầm hương bát ngát, bút loan phi đằng.

    Chơn-thần hiển hóa thượng thăng,

Hiệp huyền linh điển phú văn độ đời.

    Xuân Xuân biết mấy Xuân rồi,

Hỡi người sứ mạng lập đời hay chưa?...

      ĐÔNG-PHƯƠNG CHƯỞNG QUẢN, Bần Đạo chào chư Thiên-ân hướng Đạo, chào chư hiền đệ, hiền muội.

      Trước giờ Giao-Thừa, Bần Đạo vâng sắc Ngọc-Hư Cung đến để cùng chư Thiên-ân hướng Đạo, chư hiền đệ, hiền muội đàm đạo các phần hành sự cuối năm cũng như chung vui để đón chào năm mới.

      Nầy chư hiền đệ, hiền muội! Thấm thoát đă hết một năm, Xuân lại về, chư hiền đệ hiền muội đón nhận một mùa Xuân với tuổi đời chồng chất. Bao nhiêu vui buồn đắc thất suốt một năm qua, đến giờ nầy hăy gát lại để đem tâm hồn tịnh khiết ḥa với tiết Xuân cho cuộc đời giả tạm ghi lên vài nét Đạo.

      Chư hiền đệ, hiền muội an tọa.               

      Cũng như năm qua rồi, trong giờ Giao-Thừa, chư hiền đệ hiền muội đă thọ hồng ân thiêng liêng chan rưới đến cùng Bần Đạo. Nay chư đệ muội sở tại cũng như chư đại diện các Thánh Thất Thủ Đô vâng lịnh đến trong giờ nầy để chia sớt cùng nhau trong những chuyện buồn vui Đạo sự và khích lệ nhau trên đường sứ mạng ở ngày mai.

      ĐỨC CHÍ-TÔN giáng trần khai Đạo trong kỳ Hạ Ngươn mạt kiếp để độ rổi toàn linh căn đă từ lâu c̣n sa đọa trong ṿng trần tục, cũng để lập lại đời Thượng-Ngươn Thánh-Đức cho nhân loại cọng hưởng thái b́nh.

      Trải qua bao nhiêu năm trường, chư Thiên-ân sứ mạng đă dày công khó nhọc chung tay góp sức ḥa hiệp tinh thần để hoằng khai mối Đạo, từng lớp người đi qua và từng lớp người hiện tại sẽ đến. Chư sứ mạng được đặt trong Tam-Kỳ Phổ-Độ đều là những nguyên-nhân thượng giới khi đến cơi đời đầy phong ba bảo tố phải chen chúc cùng vạn linh để hoàn thành sứ mạng chí linh mà Thượng-Đế đă phó giao.

      Nhưng hỏi ai là sứ mạng? Có phải chăng sứ mạng của dân tộc được chọn trong buổi đời mạt pháp nầy là những người phát huy đạo đức, chấn hưng đạo nghiệp để quốc thới dân an?

      Chư hiền đệ muội đă được Chí-Tôn và các Đấng Thiêng-Liêng dạy rằng: Mỗi một nguyên-căn đến trần gian đều có mang một sứ mạng riêng biệt, không phải xuống thế gian chỉ tuần hoàn trong cuộc tiến hóa từ thấp lên cao, sứ mạng của mỗi nguyên-căn mang vào ḿnh là ngoài phần vụ tự tu tự tiến, lại c̣n phải đem Đạo độ đời để giác ngộ quần linh sớm thức tỉnh hồi đầu cải ác tùng lương, cải tà qui chánh, để lần hồi cải tiến từ bản thân đến xă hội loài người, đến tận thiện tận mỹ.

      Khi đến thế gian, một khoảng thời gian nào đó, hoặc một kiếp, hoặc trăm ngàn muôn kiếp, cuối cùng rồi cũng trở lại nguồn xưa là nơi xuất phát từ khối Đaïi-Linh-Quang.

      Mỗi một kiếp ra đi để lại một công nghiệp ǵ nơi dương thế. Nhưng than ôi! có mấy ai hiểu được cái lư ấy. Khi đến thế gian tới lúc ra đi chẳng những không để lại một công nghiệp ǵ khả dĩ giúp đời trong cơ tiến hóa, ngược lại, lại gây những điều nghiệp chướng oan khiên làm phá sản cho cơ tiến hóa. Bởi v́ đă mang nhục thể, đă vướng phàm tâm, không làm chủ được bản thiên lương để lục dục lôi cuốn, thất t́nh sai khiến, những tham vọng áng che, miếng đỉnh chung mồi phú quí câu nhữ, lôi kéo con người càng ngày càng đi xa đạo đức, xa lẽ phải, xa Thượng-Đế.

      Thế nên, Chí-Tôn và các Đấng Thiêng-Liêng hằng nhắc nhở thôi thúc các bậc hướng Đạo nên qui hiệp nhau, kết đoàn nhau làm một tập thể đạo đức, ví như giữa đêm trường tăm tối dầy đặc của cuộc đời đầy tham vọng tội lỗi, có đoàn người thắp lên được một và nhiều ngọn đèn chân lư để đem ánh sáng d́u dẫn đoàn lữ hành vượt qua đêm tối ấy. Chư hiền đệ muội đừng ngại rằng một ngọn đèn le lói không thấm tháp ǵ cho đêm trường dày đặc, nhưng ít nhứt nó cũng có một điểm sáng soi rọi một diện tích nào đó, nếu được mười ngọn đèn, trăm ngàn muôn triệu ngọn đèn hợp lại sẽ phá tung màn đêm tăm tối.

      Cuộc đời sa đọa đầy tham vọng cũng thế. Nếu một lời đạo đức kêu gọi giữa đám đông tội lỗi không thấm ǵ đâu, nhưng nếu lúc đó có mười người, trăm ngàn muôn triệu triệu người, gióng trống dộng chuông truyền bá giáo lư phổ cập khắp dân gian, từ một xă hội nhỏ nhứt là gia đ́nh có được Đạo, đến một quốc gia có một quốc sách đạo đức và nhiều quốc gia có nhiều quốc sách đạo đức giáo dân vi thiện, th́ xă hội loài người sẽ hưởng cảnh thái ḥa an lạc trong t́nh thương của Thượng-Đế.

      Khi đă nêu lên vấn đề như vậy, th́ thấy nổi bật lên sứ mạng của mỗi người nơi thế gian nầy. Thứ nhứt là các bậc lănh đạo tinh thần trong tôn giáo v́ xă hội loài người muốn được an lạc thái ḥa, phải được phát xuất từ cá nhân con người lương thiện đến tập thể, và nhiều tập thể con người lương thiện, chớ an lạc thái ḥa không bao giờ có nơi con người và tập thể con người bất lương vô đạo đức.

      Người đời thường cầu nguyện cầu xin sự thái ḥa an lạc từ trên Trời ban xuống. Nhưng có mấy ai biết sự an lạc thái ḥa phải chính nơi ḷng người tạo nên, và chính nơi tập thể loài người vùng lên mà có.     

      Nếu từ cá nhân, từ tập thể loài người bất lương vô đạo đức c̣n dẫy đầy ḷng dục vọng nhỏ nhen, tham-lam ích-kỷ, tật đố xấu xa trong xă hội mạnh được yếu thua, th́ dầu có dập đầu cầu nguyện khắp các đền chùa am tự thánh đường cho đến măn kiếp muôn đời, sự an lạc thái ḥa không bao giờ đến.

      Nói một cách khác: Một hồ nước lă, nếu bỏ vào một hột muối không thấy nước mặn, nhưng bỏ vào đó năm mười tạ muối nước sẽ mặn ngay.

      Nếu trong xă hội loài người biết mộ dẫn d́u dắt nhau tạo điều kiện cho có nhiều người cùng chung chí hướng thực hành cho được cái Đạo, tức th́ cán cân lương thiện sẽ nghiêng hẳn về phía lương thiện.

      Chư hiền đệ muội! Đầu năm Nhâm-Tư, Bần Đạo nêu một vấn đề đă từng nêu lên, như vậy là dụng ư để những người có sứ mạng độ đời, có hoài bảo đến sự thái ḥa an lạc của bản thân, của gia đ́nh, của quốc gia xă hội loài người, nên cố gắng chịu đựng và vượt lên mọi thử thách để làm tṛn sứ mạng đă mang và đang mang bên ḿnh, đừng ngao ngán, đừng thối chí ngă ḷng trước mọi thử thách gian lao, đừng hoảng hốt trước những biến đổi đột ngột, luôn luôn phải giữ được chánh tâm, ǵn được chánh tín để thực hành chánh sự là đem Đạo độ đời, biến xă hội tội lỗi đau thương trở nên thánh thiện thái ḥa an lạc.

      Muốn làm được việc đó, trước tiên mỗi người, mỗi tập thể hành Đạo phải t́m mọi cách để dung hợp liên ái nhau, đừng kỳ thị, đừng phân chia, đừng tật đố nhau, dầu ở phe nhóm nào cũng thế. Ma vương ác quỉ luôn luôn ŕnh rập phân tán để tiêu diệt. Nếu những hàng hướng đạo không nhận thấy cái nguy cơ đó, th́ chẳng những không đạt được hoài bảo của ḿnh mà lại c̣n nguy cơ đến cá nhân ḿnh, đến tập thể phe nhóm ḿnh là một đàng khác.

      Chư hiền đệ muội nghĩ lại mà coi, hỏi vậy chớ Đạo ở đâu mà đời lại ở đâu? Ma ở đâu mà Phật lại ở đâu? Tất cả những thứ ấy đều có nơi mỗi con người đủ hết. Mỗi khi nội tâm đang hướng thượng vào những lănh vực đạo đức hướng thiện, ham làm việc đạo đức tế chúng độ dân, lúc ấy chính là Phật, là Tiên, là Thánh. Trái lại, nếu nơi nội tâm tưởng việc xằng quấy trong lănh vực si mê thấp hèn như ganh tị, tật đố, tham lam, ích kỷ, chấp nhứt nhỏ mọn, lúc đó chính ḿnh là ma, là quỉ.

      C̣n đời là đâu, Đạo là đâu? Đạo không phải chỉ nơi Chùa, Thất, Thánh-Đường, Am-Tự, hoặc Nhà Thờ, c̣n đời không phải chỉ ở nơi quan trường, doanh thương sản nghiệp. Hai thứ ấy đều có và cũng tại chính nơi con người.

      Khi làm mọi việc trong bổn phận đối với gia đ́nh quốc gia xă hội cho trọn vẹn, đó là Đạo, là đời người trong cơi đời hiện tại. Ngoài ra c̣n biết t́m phương chước tạo mọi điều kiện giúp đỡ người đời hiểu được, làm được mọi điều lương thiện trong cơi đời và trong cuộc sống của đời người cho có nhân có nghĩa, có hiếu có để, có lễ nghĩa liêm sĩ trung tín, đó là Đạo rồi chớ c̣n ǵ khác nữa.

      Nói xa hơn nữa là con người sau khi hoàn thành nhiệm vụ nơi cơi đời nầy cho xứng đáng là con người, linh hồn sẽ sang qua thế giới trọn tốt trọn lành của Thánh Tiên Phật sau khi rời bỏ nhục thể. Hiểu như vậy th́ đừng ai nghĩ rằng khi đă vào Đạo rồi bỏ phế tất cả việc đời, hoặc khi c̣n làm ăn sinh sống trong cơi đời, lại nói rằng ḿnh chưa tới thời kỳ phải vào nẻo Đạo, để chờ đến khi thu xếp việc thế sự cho an sẽ vào Đạo tu tŕ. Nếu nghĩ như thế là sai lư Đạo vậy.

Thi:

Đạo đời, đời Đạo có đâu xa,

Ma Phật, Phật ma cũng bởi ta,

Đời Đạo song tu theo thánh thiện,

Lựa ǵ cắt ái hoặc ly gia.

      Chư hiền đệ muội! Đầu năm Nhâm-Tư, sang Xuân mới, Bần Đạo mong mỏi mỗi người trong chư hiền đệ muội phải có tinh thần mới để hướng thượng, để tiến lên làm lớp người gương mẫu cho nhân thế soi chung.

      Đă vào Đạo biết niệm câu Kinh, biết việc chay lạt, biết lối công-phu công-quả công-tŕnh, biết đâu là nẻo chánh đường tà, biết đâu là đường siêu nẻo đọa, th́ luôn luôn phải khép ḿnh trong lư Đạo, phải dọn dẹp ḿnh cho được trong sạch thanh cao. Trong sạch thanh cao từ nhục thể, từ ư nghĩ đến lời nói việc làm. Muốn sau nầy đắc vị Thần Thánh Tiên Phật th́ phải có những ư nghĩ lời nói việc làm như các Đấng ấy, hoặc giả nếu chưa được thành Thần Thánh Tiên Phật ở thế gian vô h́nh, ít nữa phải thành nhân chi mỹ, thành người lương thiện đạo đức khả ái khác hơn lớp người tội lỗi. Nếu không được như vậy, vẫn c̣n ở trạng thái tầm thường như tất cả những lớp người tầm thường, tánh nào vẫn hườn tật ấy, th́ rất uổng công và uổng danh thể đạo đă ghi sổ suốt mấy chục năm dư.

      Bần Đạo cũng mừng cho chư hiền đệ muội hiện diện đàn tiền, đă ư thức và đang ư thức những điều đó. Mặc dầu đa đoan công việc gia sự trong giờ cuối năm, chư hiền đệ muội các nơi đă hướng tâm ḿnh vào Thượng-Đế, vào lẽ Đạo, qui tụ đến đây để nghe lời Tiên tiếng Phật, đó là một thiện duyên vậy. Ngoài ra có một thiểu số nhưng không đáng là bao, muốn nghe được những lời tiên tri thời sự để tiên liệu cho gia đ́nh phu phụ tử tôn, nhưng không bao giờ được toại nguyện đâu! Muốn toại nguyện phải rán lo tu tập ngay từ bây giờ cho mở mang đạo tâm, phát huệ được thánh tâm, khai triển được linh tâm, chính linh tâm ấy là ngọn hải đăng để hướng dẫn chư hiền đệ muội trong mọi hoàn cảnh bất trắc của cuộc đời.

      Người đời thường cho là may với rủi khi có một việc ǵ xảy đến rổi trôi quá cho ḿnh. Không phải may rủi đâu chư hiền đệ muội. Mỗi trong cái may và cái rủi đó đều kết quả do nơi ư nghĩ lời nói và việc làm của ḿnh, nó đă gây thành cái nhân trong quá khứ. C̣n linh tâm đă hướng dẫn con người đến chân thiện mỹ và chân hạnh phúc vậy. Nếu ai đă gây nhiều tội lỗi ắt đă gieo nhiều nhân xấu, nhân xấu là oan khiên nghiệp chướng nhiều đă tạo những lớp màn vô minh che lấp điểm linh tâm, làm ǵ có được ánh sáng từ quang để hướng về chân hạnh phúc cho được.

      Đầu Xuân Nhâm-Tư, Bần Đạo đă ghi mấy ḍng Đạo-lư vừa qua để tặng các hàng hướng Đạo các nơi, để tặng những bạn tri âm, những người tri kỷ trong sứ mạng thế Thiên hành hóa giáo dân vi thiện.

      Kiểm điểm lại việc làm trong một năm qua, mỗi chư hiền đệ muội, mỗi tập thể địa phương hành Đạo sự tăng tiến không đồng đều nhau, bởi c̣n thiếu sự tin cậy lẫn nhau, thiếu sự liên hợp ḥa ái với nhau. Bần Đạo mong rằng sang năm mới nầy, chư hiền đệ muội nào sẵn có đà tiến càng tiến mạnh thêm hơn trong sứ mạng, chư hiền đệ muội nào c̣n kém cơi hăy cố gắng vươn ḿnh lên, bước lẹ mau lên để kịp thuyền Trời cứu rổi.

      Thời đại ân xá, ai tu cũng có thể được đắc quả. Một việc làm thiện dầu nhỏ nhen đến mấy đi nữa cũng vẫn là việc thiện và được ghi ở hệ số 3. Trái lại, việc ác dầu cho nhỏ đến thế mấy đi nữa cũng vẫn là việc ác.

Thi:

Tân niên lưu niệm cả chư hiền,

Đạo-đức cần chuyên ấy thiện-duyên,

Tự-giác giác-tha là lập vị,

Công thành đắc quả cơi thiêng-liêng.

      Bần Đạo ban ơn chung tất cả, Bần Đạo trở về Đông-Phương Phủ, thăng...

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh