Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

28.- CHƠN LƯ

HUỲNH-QUANG-SẮC, Ngọ thời, 12 tháng 10 Tân Hợi (29-11-1971)

Thi:

Nhân thế rằng Tiên trở gót hài,

V́ ai mà đến, biết chăng ai!

Lá cờ Việt nữ ngh́n năm trước,

Giọng hát Nam-Giao vạn thuở này.

Ào ạt Tây phong hồn đă lạc,

Lờ mờ Đông trúc nước đang say;

Lần ba là một lần chung kết,

Xây dựng cơi đời Đạo thái lai.

      VÂN-HƯƠNG THÁNH-MẪU, Chị chào mừng các em nam nữ.

      Tự bao giờ đến nay, các em nữ phái đă được Đức Mẹ nuông chiều dạy dỗ. Đó là một diễm phúc nơi  trần gian mà các em rất hữu phước nhận lănh. Chị gặp lại các em nơi đây lần nữa với Thánh ư của Đức Mẹ. Chị mong muốn được cùng các em khơi dậy và xác định rơ hơn về đường hướng, về ư thức trên công cuộc xây dựng t́nh thương Vô Cực qua tiêu ngữ ḥa đồng. Chị miễn phép, các em an tọa.

Thi:

Mùa Đông lại ngỡ ấy đêm đông,

Tuy chẳng tuyết sương chẳng lạnh lùng;

Mà tấm t́nh người cô đọng quá,

Đạo Trời vốn có vẫn dường không.

      Điều Chị muốn nói với các em hôm nay là tất cả nỗ lực hành Đạo đều để phụng sự chân lư.

      Các em ôi! thuở nào đó, Chị cũng không khác ǵ các em nơi trần thế, cũng h́nh hài, cũng mưu cuộc sinh nhai, cũng tầm thường như tất cả thứ tầm thường của các em hiện hữu, nhưng giờ nay Chị đă thoát đi mảnh áo tạm bợ ấy rồi. Thời gian vật thể tương đối không c̣n dan díu lấy mảnh linh quang của Chị. Do đó, Chị không ngần ngại để trần t́nh với các em về vài nét chơn lư, từ ngữ mà Chị rất mơ hồ huyền hoặc khi c̣n hữu thể, nên những lời Chị sẽ tŕnh bày, các em cũng thấy đó là một tia sáng từ cơi vô h́nh, vô ảnh rọi vào tâm hồn, vào thế giới hữu h́nh phồn tạp của các em.

      Dù sao, từ cơi vô h́nh hiện tượng điều ǵ cũng là sự thực. Sự thực không thấy bằng sự thực mới là thực sự cho.

      Này các em! Chân lư là lẽ thật. Các em đều dư hiểu như thế, nhưng cái lẽ thật này không hoàn toàn xác định được nó là chi? - Là linh hồn, là đạo đức chân cũng đúng, và c̣n nhiều khía cạnh của lẽ thật nữa mà các em không buồn để ư tới, hoặc ghê sợ nó mà chẳng đoái hoài.

      Các em! lẽ thật tự nó không phải là lẽ thật. Chữ lẽ thật chỉ tạm mượn để gọi mà thôi. Nếu có thực sự là một chơn lư tuyệt đối th́ mọi người có lạm dụng chữ chơn lư để che giấu điều không chơn lư. Cho nên, điều mà Chị đang nói với em đây, phải dùng tâm linh mà nhận biết, vượt lên ư thức thông thường.

      Các em đă hiểu đại khái chơn lư là lẽ thật, th́ cũng hiểu thêm chân lư đă bị ẩn núp sau những bức màn che của ư thức vọng ngoại.

      Các em ôi! cuộc đời hiện có không phải là hoàn toàn không có, nghĩa là giả tạm. Nếu thật giả tạm th́ các em nhịn ăn nhịn uống luôn mà không thấy đói, chừng ấy vật chất mới hoàn toàn giả tạm. Hay khi các em chôn dấu cái thể xác này dưới ba tấc đất mà vẫn không thấy ḿnh là tiêu hoại chết mất, chừng ấy các em mới thực cho hữu h́nh hữu thể là giả tạm.

      Kết cục, một con người thật có là bản thể, là linh quang bất diệt mới là nhân chứng rơ ràng nhất về lẽ thật hư.

      Nhưng sự thể hàng chục, hàng trăm năm đă bị định luật vô thường chi phối đến nỗi cho là không thật kia, huống hồ một danh từ, những h́nh thái nay thay mai đổi, bảo sao là không thật.

      Thấy được chỗ nhỏ nhặt như vậy, các em dù là nữ hay nam, dù nữ đoàn nầy hay nữ đoàn nọ, đều là tên gọi mà thôi. Danh chỉ là biểu tượng, là lối vào cửa thực. Chấp lấy nó là đóng khung cửa Đạo, không cho ḿnh, không cho thiên hạ t́m thấy Đạo là ǵ. Nhưng Đức Từ-Tôn ban cho các em mỗi danh hiệu khác nhau để cùng thể hiện ḷng thương đạo đức trong mọi lănh vực, mọi h́nh thái tương quan ở cơi đời, chớ không phải Mẹ muốn chúng ta giữ lấy danh hiệu đó làm cứu cánh. Nếu rủi ra chúng ta thơ ngây đến độ tưởng danh hiệu là ḿnh, là Đạo, là đức điểm, tức thị ḿnh đă đi ngược lại lẽ Trời, trái với ư Mẹ và bị mang tội hủy hoại lối vào Đạo của nhân sinh.

      Một điển h́nh nữa cho các em thấy con người đă đánh rơi sự thực từ buổi biết nhận thấy điều thiện ác, phải trái nên cứ măi trong ṿng lẩn quẩn, v́ h́nh danh, v́ giả tạo vần xoay ngự trị trên đời, nên cứ phải loạn lạc không yên.

      Xă hội chiến quốc ngày xưa bên cơi bờ nào đó xảy ra những cuộc tao loạn kinh hoàng, rồi cũng v́ những tao loạn ấy mới có những người gọi là anh hùng thương dân mến nước đứng ra an định. Nhưng khi người anh hùng mang hiệu là thương dân mến nước quyết đem lại an b́nh thạnh trị cho non sông lại là người  hà khắc, thâm độc, c̣n hơn trước khi nắm được quyền bính trong tay. Rồi hàng ngày những người anh hùng khác cứ đứng ra can thiệp, như thế đến nỗi phải phân hóa ra từng ba, bốn mảnh và hơn nữa, chung qui mục tiêu thống nhất một dân tộc thời đó đă không thực hiện được, mà trái lại càng phân tán nhiều hơn nữa.

      Đó là chuyện xa xưa người ta đă mâu thuẫn với chính ḿnh, đă lừa gạt với chính ḿnh và những kẻ cùng đinh, nhưng ngàn sau họ không thể nào che mất được những cái nh́n khách quan trong thiên hạ.

      Bây giờ trở lại xă hội mà các em đang sống. Một xă hội bị qua phân cực độ, một thế giới vỡ lở đến cùng, nhiều người nhiều nhóm gọi là cứu tinh dân tộc hay nhơn loại đă xuất hiện quá nhiều trên mọi h́nh thức, trong đó có h́nh thức tôn giáo. Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ dù sao cũng mang tiếng là tôn giáo, nhưng ư nguyện của Đấng Giáo Chủ Chí-Tôn vốn là cao cả, vượt lên những hạn hẹp của con người. Là môn đệ trung kiên nhận sứ mệnh truyền bá giáo lư phải nằm ḷng điều đó.

      Các em! Mỗi người mang vào ḿnh mỗi đoàn thể chi phái khác nhau, đó chỉ là cách là thức để các em hành đạo, chớ không phải là điều kiện để các em đứng xa lẫn nhau, chia biệt lẫn nhau. Nếu không vậy th́ các em ắt bị giẫm lên những vết chân của thời chiến cuộc. Muốn đem lại cho dân tộc, cho nhơn loại một niềm ḥa đồng chung mạch sống, rồi hóa ra chính ḿnh lại đồng lơa với sự phân chia ấy nữa, th́ thật là mỉa mai và đau xót lắm.

      Các em ôi! trên đời bịnh nhân không ít. Là những người lương y có từ tâm cứu tế, các em phải tự ḿnh không là bịnh nhân để chữa trị bịnh nhân, chứ không khéo vô t́nh người kia đang đau đớn bịnh hoạn hoành hành, các em lại cho họ đau đớn bịnh hoạn hơn trước, v́ không biết được chứng bịnh thế nào th́ tội nghiệp biết bao!

      Cho nên, việc mà Đức Mẹ dạy các em lập thành danh hiệu này, danh hiệu nọ cho nữ phái, cốt để dùng đó mà ḥa lẫn vào xă hội nhân sinh để đem Đạo phổ vào. Đến lúc cần thiết, phải cùng nhau qui hiệp, chừng đó các em xem là điều tất nhiên không chối căi.

      Lẽ thật là loại bỏ những tư tưởng ngăn cách, như là đố kỵ, nghi ngờ, ganh ghét lẫn nhau, trước sau trong ngoài vẫn nói ra lẽ thật, không có ǵ để mượn những vẽ vời hào hiệp tử tế bên ngoài để che đậy sự xung khắc bên trong, bởi ḿnh đă mệnh danh là sứ thần sự thực từ Đại-Đạo truyền ban.

      Các em ôi! lẽ thật này cũng là t́nh thương, như Thầy đă nói: “Thầy là Cha của sự thương yêu”. Các em nên nhớ là sự thương yêu, chớ không phải chữ thương yêu. Sự thương yêu nơi đây chỉ cho việc làm thực tế, làm bằng tay chân, bằng tâm trí chớ không phải làm bằng miệng bằng lời.

      V́ miệng và lời xưa nay đă được thiên hạ làm nhiều lắm rồi, cả những đại dương không nơi đủ chất, thế mà con người vẫn đau khổ, trần ai vẫn tao loạn, chỉ v́ con người không lấy lẽ thật để làm bằng sự thật. Nay đến lúc các em phải thể hiện triệt để lẽ thật ngơ hầu xứng danh là người con hiếu của Đức Từ-Tôn và Thượng-Đế.

Thi:

Lẽ thật hăy về lẽ thật đi,

Trần ai vạn pháp chẳng ra chi;

Ra chi th́ cũng ra chi lắm,

Miễn được ḥa quang hợp thế th́.

Bài:

       Th́ đă đến hỡi này nữ liệt,

       Nh́n vào gương mà biết lấy ḿnh;

              Một mai có bợn phù sinh,

Cũng đừng ghê tởm làm thinh che đời.

       Lẽ thật vốn của Trời Thượng-Đế,

       Biểu hiện ra ngàn thể muôn h́nh;

              Cuộc đời mặt trái nhục vinh,

Tu thân tạo lấy lối nh́n chơn như.

       Để thuận theo ḷng từ Tạo-Hóa,

       Để cảm thông khắp cả nhơn loài;

              Ta là ai, người là ai,

Mà ḥng chia biệt chữ này chữ kia.

       Chân lư thật là ch́a khóa đấy,

       Hăy vững vàng cầm lấy đi em;

              Mở ra cho rộng mà xem,

Căn đề nhân bản để đem vào ḿnh.

Thi:

Thôi Chị gởi trao lại mấy ḍng,

Làm sao tỏ hết nỗi hoài mong,

Các em ghi nhớ cùng tu niệm.

Sổ ngọc Từ-Tôn sẽ điểm công.

      Đă măn giờ, Chị hoàn thành chỉ định của Đức Từ-Tôn và thừa vâng Thánh-ư Đức Từ-Tôn, Chị ban ơn các em đă có ḷng thành hầu lịnh. Sự ghi nhớ những lời này là đáp lại phần nào tâm thành của các em. Chị hồi Tiên cảnh, thăng...

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh