Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

3.- QUYỀN PHÁP

Nam Thành Thánh Thất (Saigon),

Ngọ thời, mùng 1 tháng Giêng Kỷ Dậu (17-02-1969)

____________

      GIÁO-TÔNG ĐẠI-ĐẠO THÁI-BẠCH KIM-TINH, Bần Đạo mừng chư hiền đệ hiền muội!

THI:

Xuân đến trong ḷng khách thưởng Xuân,

Thưởng Xuân mới biết vẻ thanh tân;

Non cao sừng sững Trời xanh biếc,

Biển rộng bao la nước trắng ngần.

Ṭng bá đă quen đường tuế nguyệt,

Ḱnh ngư hẳn dạn cuộc phong vân;

Chuyển luân một loạt cho Xuân đến,

Xuân đến trong ḷng khách thưởng Xuân.

      Mùa Xuân năm Kỷ Dậu, để mở một niên tŕnh mới của cơ Đạo, Bần Đạo thừa Thiên ư đến trao chư hiền đệ hiền muội một vấn đề cần yếu. Miễn lễ đồng an tọa.

      Chư hiền đệ hiền muội! Muốn chạy loạn  phải lo bề trị loạn. Muốn thành công phải thấu triệt lư thành công.

      Ḱa những câu: “Thiên thượng Địa hạ duy ngă độc tôn”, “Thiên nhơn hiệp nhứt”, “Tạo Tiên tác Phật thị do tu”, “Thầy là các con,  các con là Thầy”. V́ sao mà nói như thế ? Do đâu mà có và muốn có phải làm sao?

      Đây, Bần Đạo muốn nói đến “Quyền Pháp”.

      Đại Từ Phụ nắm quyền pháp mới chuyển cơ sanh hóa vạn vật vũ trụ. Con người nắm được quyền pháp mới chuyển đưa vật loại vào thiên lư và chuyển Thiên lư vào vật loại. Hiệp Thiên Đài nắm giữ quyền pháp mới đưa Cửu Trùng Đài vào Bát Quái, chuyển lư hành tàng của Bát Quái vào Cửu Trùng. Kẻ giác ngộ, người tu hành  có quyền pháp th́ mới đưa Đạo vào đời và đạt mục đích cứu nhân độ thế.

      Vậy quyền pháp là cơ, là lư, là phương định đưa tuyệt đối vào sở vật tương đối, chuyển vô thường giả tạm vào siêu nhiên bất diệt.

      Nếu không làm được Đông thành Xuân, phàm tục thành Tiên Thánh, loạn nên trị, chiến đấu ra an b́nh, vị kỷ ra đại đồng, chính là chưa đạt được quyền pháp đó.

      Quyền pháp không giao riêng cho ai, cho xă hội nào, cho tôn giáo nào. Quyền pháp có vẫn có, tùy tâm ư mà đạt định, tùy sứ mạng mà nhận lănh.

      Hăy nh́n xem quả trứng gà, chư hiền đệ muội sẽ thấy những ǵ? Bần Đạo muốn nói ở đây là quyền pháp từ rất nhỏ cho đến rất lớn đều từ Thượng-Đế mà sanh, từ Đại Từ Phụ mà thành .

      Sở vật thực tại được tạo thành và biến sanh đều do quyền pháp. Điểm quyền pháp ở đây là cái ng̣i của quả trứng. Những cái ngoại thức nội tại có đủ, nếu cái ng̣i thật tốt th́ quả trứng gà sẽ biến thành con gà sau một thời gian nào đó. Trái lại, nếu không có điểm quyền pháp của Thượng-Đế ban, dầu có đủ điều kiện quả trứng vẫn hư hoại.

      Trong sở vật thực tại con người, điểm quyền pháp là linh hồn. Nhờ đó mà sinh ra, trưởng thành, và có thể tiến hóa đến mức đổi phàm thành Thánh, thay tục hóa Tiên được. Đó là một thí dụ nhỏ của quả trứng. C̣n sở vật thực tại rất to tát trước thời tạo Thiên lập Địa là ngôi Vô Cực Diêu Tŕ, và điểm quyền pháp được chứa đựng là ngôi Thái Cực, là Thầy. Chính quyền pháp nằm trong sở vật thực tại chuyển biến và hóa sinh vạn loại. Cũng chính nhờ đó mà không một vật nào biến mất và cũng không có ǵ là tân tạo.

      Một thí dụ khác: Một ṭa lâu đài to tát, đó là một sở vật thực tại đẹp đẽ v́ không có quyền pháp cũng như cái quả trứng không ng̣i. Do đó trứng sẽ hư hoại, lâu đài sẽ sụp đổ trong thời gian dầu có muốn hay dầu không có muốn.

      Đạo Thầy cũng thế. Hiệp Thiên Đài nắm giữ quyền pháp. Nhờ đó mà có Ṭa Thánh, Hội Thánh, Thánh Thất, Thánh Tịnh, Tân Luật Pháp Chánh, và truyền lưu giáo lư Đại-Đạo.

      Trong hiện t́nh nhân loại phân tranh chiến đấu, đó chính là sở vật thực tại đang biến dưỡng. Một là nếu như quả trứng không ng̣i, thế giới nầy sẽ tự hủy diệt. Hai là nếu có điểm quyền pháp th́ thế giới này sẽ tạo một Thiên Đàng thuần chánh.

      Con gà chỉ là con gà, sau khi tự phá vỡ vỏ trứng. Thế giới nầy cũng thế. Hăy suy gẫm!

      Các Tôn Giáo hiện có chỉ là các cấu tử chớ chưa phải là “Đạo”, là “Tôn Giáo Cứu Thế”. V́ lẽ đó Đại Từ Phụ mới ban quyền pháp. Quyền pháp là Thầy, là Đạo, là động năng thúc đẩy tạo thành Thánh Đức sau Hội Long Hoa.

      Bần Đạo đă nói: Quyền pháp là Thầy, là Đạo. Nhắc lại, Đạo chớ không là Tôn Giáo .

      Trong sở vật thực tại của tôn giáo trên thế giới, tất cả các tôn giáo từ xưa nay đang biến dưỡng tranh chấp để tiến hóa. Sự tiến hóa không là hỗn tạp mà từ sự mâu thuẫn.

      Đại Từ Phụ dựng Cao-Đài nơi vùng Đông Nam Á này để làm quyền pháp. Chính sứ mạng quyền pháp nầy thúc đẩy mọi sở vật thực tại tôn giáo kết thành thực thể “Đạo Cứu Thế” trong Tam Kỳ Phổ Độ, cũng như cái ng̣i gà trong quả trứng vậy.

      Nh́n lại điểm quyền pháp mà Thượng-Đế đă đặt để cho dân tộc nầy chưa làm tṛn sứ mạng của quyền pháp v́ tôn giáo hiện hữu c̣n tranh chấp là chưa tạo được một thực thể Đạo thuần chánh để cứu thế.

      Không phải Thượng-Đế cấy lúa trên tảng đá hay trao quyển binh thư cho người mù chữ. Ngoài ân ban, Đức Thượng-Đế c̣n nhận thấy dân tộc nầy có thể thực hành sứ mạng “Hảo Nam Bang, Hảo Nam Bang, Tiểu quốc tảo khai hội Niết Bàn”.

      Bần Đạo nói để chư hiền đệ muội không lấy làm buồn mà để nhận một thực tế. Dân tộc nầy Đại Từ Phụ đă chọn như Gia Tô Giáo Chủ đă nói trong lễ Giáng Sinh “chỉ có tâm thức th́ sáng mà ư thức c̣n u tối”. Chính v́ vậy mà quyền pháp nầy chưa lập được.

      Ng̣i gà ở trong quả trứng không là tṛng trắng hay tṛng đỏ. Quyền pháp mà Thầy đă ban không phải là tôn giáo nầy hay tôn giáo khác.

      Thử đứng trên nhịp cầu nh́n ḍng nước chảy, giờ nầy và giờ sau, cũng thành cầu đó, cũng ḍng sông đó, cũng cảnh vật đó, chư hiền đệ hiền muội! nó đă đổi khác rộng lớn vơi đầy. Những cái qua tất phải trôi qua, những cái xưa cũ đều là xưa cũ. Tiến hóa không là tổ hợp mà là khai  sanh.

      Sứ mạng của dân tộc nầy to tát như thế, quyền pháp quan trọng như thế, không phải làm không được. Chư đệ muội hăy chờ đợi, việc sẽ đến và đang đến. Từ ngàn xưa, trên lịch sử đă từng được nghe và thấy rơ: Việt Nam – một dân tộc mà tất cả thế giới đều nh́n vào, không phải nh́n vào v́ nó có sự đe dọa tàn phá cả thế giới, mà nh́n vào chính nó là một động năng cứu rỗi xây dựng mới trên toàn thể nhân sinh.

      Muốn được vậy, chư hiền đệ muội phải làm sao, phải làm thế nào để phát huy quyền pháp được đặt để. Từ xưa các tôn giáo được tạo lên để giải quyết tâm linh, nhưng Tam-Kỳ Phổ-Độ, Thầy phải trao cho chư hiền, cho dân tộc nầy một quyền pháp Đạo để lập thành quyền pháp Đạo thực thể thuần chánh để cứu thế.

      Tôn giáo là chiếc xe hỏa, mà người hành đạo phải biết rằng ḿnh là hành khách. Nếu chư hiền cho rằng ḿnh là xe hỏa th́ đầu thời gian cho đến cuối thời gian cũng chỉ đi lại trên con đường thiết lộ.

      Quyền pháp đạo thực thể cứu thế phải có trách nhiệm trên toàn thể nhơn loại. Không phải chỉ giải quyết vấn đề tâm linh, chính là giải quyết toàn diện cá thể con người.

      Chư hiền đệ muội nên nhớ rằng: Nếu một quyền pháp, một phương thuốc trị dứt căn bịnh của dân tộc, giải thoát sự hủy diệt của dân tộc nầy th́ sẽ giải thoát được sự hủy diệt cả thế giới: “Bảo sanh, nhân nghĩa, đại đồng” – Lư  thuyết là một lẽ mà quyền pháp có hay không để thực thi là một điều khác.

      Muốn đại đồng cùng thiên hạ, hăy đại đồng với xă hội tại dân tộc của chư hiền trước đă. Trong cơn ba đào sóng nổi, thủy thủ chia phe giựt giành, chính là lúc những người sứ mạng phải vượt lên trên để an trị và thẳng tiến trên con đường cứu thế. Chưa biết mà làm là nông nổi, đă biết mà không làm là hèn nhát.

      Chư hiền hăy ghi nhận lời nầy: Thiêng Liêng đă bảo chư hiền phục vụ cho nhơn sanh, Đạo sẽ phục vụ cho chư hiền. Bần Đạo nhắc lại cho chư hiền ghi lấy, nắm giữ quyền pháp đă ban cho thi hành đến nơi đến chốn, thọ lấy địa linh với Thiên ư, chỉ c̣n tùy theo nhơn tâm sẽ tự cứu rỗi hay tự hủy diệt; tận độ toàn nhơn sanh hay đọa lạc toàn thế giới.

      Con ngựa hay thường khó trị. Muốn đạt đến một mục đích nào, điều tiên quyết là thấu rơ mọi khía cạnh của vấn đề trước. Đừng đi sau con ngựa, chư hiền sẽ bị phủ bụi của nó. Đừng đi sau con voi, chư hiền sẽ bị dơ v́ phóng uế. Hăy cầm cương ngựa, hăy cởi lưng voi. Nếu chưa được, Bần Đạo bảo cho hăy tránh xa để khỏi bị dày đạp. Tránh xa không phải là chạy trốn mà tránh để sửa soạn sự thành công. Phía sau chư hiền là chuỗi ngày lịch sử, phía trước chư hiền là ánh sáng rực rỡ của Đức Thượng-Đế, dưới chân chư hiền là nhơn loại, là hố sâu vực thẳm. Chỉ c̣n một việc hăy nh́n thẳng vào thực tế để chế ngự thực tế.

      Cuối cùng, Bần Đạo muốn nói rơ: Quyền pháp Đạo không là điều cai trị. Quyền pháp đạo chính là sự thương yêu giải thoát cai trị để tiến hóa.

            Thăng...
 

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh