Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

21.- GIÁO HỘI TIÊN THIÊN MINH ĐỨC

(Định Tường) Tuất thời 20 tháng 9 Đinh Mùi (23-10-1967)

 

            Lời giới thiệu (Nguyễn Bửu Tài)

            Đời là cơi tạm (Ngô Minh Chiêu)

            Bộ thiết giáp của người tu (Thượng Trung Nhựt)

            Nội dung và lư tưởng (Nguyễn Ngọc Tương)

            Trách nhiệm Hiệp Thiên Đài (Hộ Pháp Huệ Đức)

            Tri hành (Nguyễn Bửu Tài)

            Ngọn đuốc soi ḷng (Quan-Âm Bồ-Tát)

THI:

Lâu ngày gặp lại bạn t́nh thâm,

Nửa cảm nửa vui với tủi thầm,

Buổi thế chung nhau hành đạo sự,

Nay người dương thế, kẻ xa xăm.

      PHỐI SƯ SĨ, Tệ Huynh chào mừng cố hữu và toàn thể anh em chị em Chức-sắc Chức-việc xa gần trong Giáo Hội cũng như đại diện các Hội Thánh, Thánh Thất, Thánh Tịnh đă không quản sự khó nhọc, hoan hỉ đến đây để dự lễ Kỷ niệm của người anh đạo đức trong hàng tiền bối. Tệ Huynh có nhiệm vụ báo đàn, những mẫu tâm t́nh đạo sự hẹn c̣n ngày hàn huyên trong tái ngộ. Chư liệt vị và cố hữu cũng như anh chị em hăy nghiêm chỉnh nghinh tiếp Tiên Huynh Thiện Pháp. Tệ Huynh xin chào chung, xuất ngoại nghinh tiếp, thăng...

(Tiếp điển:)  

LỜI GIỚI THIỆU

THI:

Thiện chí phổ thông mối Đạo Trời,

Pháp thân nào quản trị danh ngôi;

Nguyên nhân Đạo phải nên danh Đạo,

Giáo độ đời ra đáng mặt đời.

Tông chỉ đừng cho pha với trộn,

Tiên ân chớ để rớt cùng rơi;

Thiên duyên mới gặp Tam-Kỳ hội,

Giáng điển mừng chung hết mọi người.

        Đệ Tứ Giáo-Tông Tiên-Thiên Đại-Đạo Nguyễn Bữu Tài.

        Tiên Huynh mừng chư hiền cố hữu, huynh tỷ đệ muội, mừng toàn thể Chức-sắc Chức-việc và đạo hữu xa gần từ các nơi xa xôi hẻo lánh cũng nhớ ngày lễ này qui tụ về đây.

        Cũng chính trong giờ này, Tiên Huynh đă và đang chứng các nơi khác cũng đồng trong t́nh cố hữu. Tiên Huynh để lời ngợi khen các em từ Chức-sắc Chức-việc đến đạo tâm nam nữ, từ Hội Thánh đến các Thánh Thất, Thánh Tịnh. Tiên Huynh xin mời toàn thể các em ngồi để nghe qua những lời năm xưa c̣n ghi lại.

        Lời Tiên Huynh vừa khen ngợi không có nghĩa là để tưởng thưởng các em hầu bù lại công khó và tấm ḷng nhớ ngày thoát xác của Tiên Huynh. Nếu như vậy, thành ra Tiên Huynh mặc nhiên ưng nhận sự tôn sùng một cá nhơn.

        Các em ôi! Đó là một cái lư để các em ghi nhớ trên bước đường hành đạo.

        Hôm nay, Tiên Huynh có thỉnh mời chư vị Giáo-Tông lâm đàn suốt trong hai ngày đêm để chứng lễ cho Tiên Huynh với tư cách là Đệ Tứ Giáo-Tông, có nhiệm vụ xá tội chư vong linh, các đảng âm hồn vạn dân sanh chúng trong toàn thế giới. Chư vong linh ấy đă qui tụ về đây để thọ ân điển và siêu thoát chốn âm cảnh chi đồ, hoặc chuyển kiếp để kịp ngày dự thí Long Hoa Đại Hội khai diễn tại trần gian. Tiên Huynh sẽ nói tiếp ở đoạn sau. Giờ đây, các em hăy nghiêm đàn nghinh tiếp chư vị Tiền Bối giáng đàn chứng lễ. Tiên Huynh tạm nhường bút...

(Tiếp điển:)  

ĐỜI LÀ CƠI TẠM

THI:

Non nước suy đồi, Đạo hoát khai,

Phổ truyền chánh giáo cứu nhơn loài;

Đem nền Tân Pháp xây đời thạnh,

Tu đắc chơn truyền giải thoát ngay.

        Đệ Nhứt Giáo-Tông Vô-Vi Ngô Minh Chiêu, Tiên Huynh chào mừng chư hiền đệ hiền muội đoàn hướng đạo, chào mừng các em lớn nhỏ trong ngoài.

        Được mời chứng lễ xá tội vong linh vạn dân sanh chúng, Tiên Huynh có ít lời để khích lệ đoàn hướng đạo cũng như các em hiện diện. Mời toàn thể ngồi.

        Các em ôi! Đời người một kiếp sống trôi qua như ánh thái dương sớm mọc chiều lặn. Tuy ai cũng ước hẹn trăm năm, nhưng xét lại ba vạn sáu ngàn ngày khó mong hưởng đặng. Thoạt thấy đang trong lứa tuổi đầu xanh, rồi vùi thân trong kiếp ở ăn và mặc, đủ thiếu, thiếu đủ, loanh quanh phải trái. Sự thế chưa rồi, nh́n lại tóc đă điểm sương, báo hiệu cho chuỗi đời sắp hết. Đời cũng chẳng xong, Đạo cũng chẳng rồi, vô thường đến gọi cửa, th́ ô hô vạn sự hưu!

        Do đâu mà có cảnh ngộ như vậy? Ấy là định luật chung của muôn loài vạn vật. Hữu h́nh ắt hữu hoại. Có đi phải có về. Nhưng đi đâu rồi về đâu hỡi các em?

        Có phải t́m Đạo, học Đạo tu thân là nhớ căn nhớ kiếp của ḿnh từ chốn Thiên Đ́nh đến trần gian lập công quả để trở về nơi ấy lập vị chăng? Tạm trả lời rằng đúng. Nếu đúng th́ cơi tạm này đâu phải là nơi cố định mà lo xây tạo những ǵ vĩnh cửu cho cá nhân ḿnh.

        Biết được vậy rồi, các em phải rán lo tu, cố gắng trả lần những oan khiên nghiệp chướng cũ, tô bồi âm chất công quả, hầu có số vốn vô h́nh, nhưng quí báu để trở lại nguồn xưa.

        Sự tu thân có hai cách:

  1. Là phải lo cải tiến tinh thần, gột rửa những thói hư tật xấu cho nội tâm được trong sạch, thi ân bố đức từ lới nói đến việc làm để có được âm chất;

  2. Là phải học hỏi về phương pháp tu luyện để sớm giải thoát mọi vấn vương của nghiệp chướng thường t́nh, hầu t́m lại chơn như bản thế. Chớ để bị mọi giả cảnh dối gạt mà sa vào tội lỗi th́ khó nỗi siêu sanh lạc cảnh.

        Những sự dối gạt đó là trong lúc hành đạo, v́ tự tin tự măn rồi đụng chạm các khía cạnh khác, làm đạo tâm sanh chúng hoang mang. Đó là những chướng ngại ngăn đường cản lối của người tu.

        V́ trước kia sớm biết như vậy nên Tiên Huynh sớm t́m ra phương pháp tu luyện về Nội Giáo Tâm Truyền để sau này cho những ai công đầy quả đủ, bước sang giai đoạn đó hầu thoát tục tầm Tiên.

        Tiên Huynh hẹn c̣n ngày tái ngộ. Xin nhường bút, tạm giă từ các em, thăng...

(Tiếp điển:)  

BỘ THIẾT GIÁP CỦA NGƯỜI TU

THI:

Về chốn Tiên gia nhớ cơi trần,

Đàn em hành đạo quá t́nh thân;

Chen vai sát cánh trong thời loạn,

Khảo đảo liên miên lắm năo nầng.

Đệ Nhị Giáo Tông Thượng Trung Nhựt, Tiên Huynh chào mừng đoàn hướng đạo và các em hiện diện đàn tiền.

Được mời chứng lễ xá tội chư vong linh, Tiên Huynh cũng tạm ít lời để nhắc nhở các em trên đường hành đạo. Mời các em ngồi.

Các em ôi! Đạo pháp trường lưu như ḍng sông nước chảy, khi lớn khi ṛng, quanh co khúc khuỷu, từ đồng nội ngọn ngành, suối lạch đến sông lớn bể khơi. Nước luôn luôn rửa sạch cho đời, đem lại xinh tươi cho đồng cỏ xanh nơi vùng sa mạc, đem sự giải khát cho bầy chiên nơi vùng cao nguyên hạn nắng.

Đạo cũng vậy, luôn luôn nuôi dưỡng muôn loài vạn vật, hóa hóa sanh sanh, từ Trời Đất Phật Tiên Thánh Thần đến loại ḅ bay máy cựa đều cũng trong cái Đạo mà ra.

C̣n trong phạm vi Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ cũng vậy, nhưng trong một Đạo Giáo đă thu hẹp lại bởi một tổ chức của Giáo Hội, tuy nhiên cần phải có Đạo Luật, có Tân Pháp, để làm giềng mối cho mọi sự hoạt động. Như cái xe lửa chạy trong đường rầy, nếu chạy ra ngoài đường rầy ấy th́ sẽ gây nên cảnh chết chóc cho đoàn lữ hành trên chuyến xe đó.

Quyền pháp đạo luật đă có, mỗi một giới lănh đạo d́u dẫn nhơn sanh trong một Giáo Hội hoặc một Thánh Thất, Tịnh Thất cũng phải theo lề lối sẵn có mà làm, nếu làm sai chẳng những riêng cho bản thân ḿnh bị hại mà c̣n chung cho nhơn sanh tín hữu nữa là khác.

V́ vậy, khi chấp pháp phải v́ Đạo nghĩa mà làm, không nên v́ tư tâm bản ngă, tự ái, tự tôn.

Sở dĩ có nhiều cảnh trạng xảy đến lủng củng trong mỗi nội bộ, mỗi địa phương, mà người đạo thường gọi là khảo đảo, sự thật không ai khảo ḿnh hết, chỉ do sự sai lạc của ḿnh đến khảo ḿnh mà thôi. Đó là nội cảnh.

C̣n một sự khảo đảo do ngoại cảnh đưa đến, đó là ngoài ư muốn của người trong cảnh.

Thế nên, khi mở Đạo, Thượng-Đế Chí-Tôn có nói: Thầy đă ban cho các con bộ thiết giáp và Thầy cũng thả một bầy hổ lang chen lẫn để khảo thí các con. Lời ấy không mâu thuẫn với lời Tiên Huynh vừa nói. Bởi v́ dụng ư của Chí-Tôn muốn nói rằng: bộ thiết giáp đó là ĐẠO với ĐỨC, từ nội tâm suy tư, đến ngoại thể hành động của mỗi giáo đồ, chớ không phải bộ thiết giáp chỉ là bộ bạch y vật chất mà các em đang mặc đó.

Mặc một bộ bạch y để nhắc nhở người giáo đồ cũng như hàng tín hữu luôn luông phải trắng trong, phải mát dịu, phải hiền ḥa nơi nội tâm. Chớ nếu chỉ là bộ bạch y bên ngoài mà thiếu những điều kiện bên trong về mặt đạo đức th́ không thể gọi đó là bộ thiết giáp được.

Màu trắng cũng là màu dễ lấm và nổi bật những vết nhơ. Dầu lớn, dầu nhỏ, khi đă dính vào, người ngoài dễ trông thấy và đánh giá người chủ sử dụng bộ đồ. Các em nên lưu ư điều đó mà hành đạo. Hẹn c̣n ngày tái ngộ, Tiên Huynh tạm giă từ các em, xin nhường bút...

(Tiếp điển:)  

NỘI DUNG VÀ LƯ TƯỞNG

THI:

Dầu khác danh từ khác rạch sông,

Cũng là sứ mạng cũng chung đồng;

Mỗi người mỗi việc gia thân để,

Hành Đạo dạy đời dốc lập công.

      Đệ Tam Giáo Tông Nguyễn Ngọc Tương, Tiên Huynh chào mừng đoàn hướng đạo trung kiên cùng các em nam nữ không luận trắng đen ở mặt h́nh thức. Mời các em ngồi.

      Được mời dự lễ xá tội chư vong linh, nhân tiện Tiên Huynh cũng để đôi lời cùng các em để đánh dấu buổi hội ngộ bất thường.

      Các em ôi! Mọi việc trên thế gian này không có cái chi gọi là hoàn mỹ. Rất đổi Đông-Hải Long-Vương thường tại thế mà c̣n phải thay đổi thay! Huống hồ chi các em là một phần nhỏ trong đại toàn thể đó làm sao tránh khỏi được. Như trăng khi tỏ lúc mờ, nước sông lớn ṛng lắm lúc. Đời người khi thạnh lúc suy, tan hiệp, hiệp tan, buồn vui, sướng khổ, thạnh suy, bỉ thới. Đó là ḷ rèn luyện sự kiên tâm tŕ thủ nhẫn nại để tiến của con người.

      Nếu người cùng vạn vật không uốn ḿnh ḥa nhịp cùng máy tạo vật, ắt bị đào thải không sớm th́ chày.

      Chúng Tiên Huynh trước kia, khi c̣n tại thế, tuy mỗi nhiệm vụ mỗi phần hành có vẻ như riêng biệt về mặt h́nh thức, nhưng phần nội dung và lư tưởng phụng sự đạo Trời vẫn có một. Mỗi người quyết tâm xương minh phổ truyền Đạo pháp, giáo dân vi thiện, để một ngày nào đó sẽ chung hợp làm một đại nghĩa là chủ trương đoàn kết đại đồng nhơn loại, lấy đạo đức dân sanh làm căn bản, lấy t́nh thương xóa bỏ hận thù. Muôn người như một, đồng hấp thụ giáo lư đạo Trời để cùng sống trong t́nh tương thân ḥa ái, xây dựng một cảnh Thiên-Đường Cực-Lạc tại thế gian.

      Nhưng tiếc v́ Đạo nghiệp chưa rồi, ư chí chưa bộc lộ cho Giáo Hội am tường đường lối, nhục thể sớm hoại, thành ra Đạo nghiệp phải dở dang, c̣n bị mang tiếng là chia chi rẽ phái. Việc ấy sau này sử Đạo sẽ trả lời.

      Trước chánh điện hội công đồng chư vị Tiền Bối nơi đây, Tiên Huynh quả quyết với các em rằng: Một h́nh thức không có nghĩa ǵ đối với lư Đạo. Đó chỉ là phương tiện điều hành của mỗi tổ chức mà thôi, chung qui sẽ kết hợp lại thành cái ǵ tốt đẹp và lưu hậu thế vĩnh cửu.

      Các em tưởng như vầy: Guồng máy Đại-Đạo kết quả ví dụ là một cái xe hơi. Trong sự phân công tạo tác, mỗi bộ phận mỗi riêng biệt, chung qui có một bàn tay khéo léo ráp thành chiếc xe hoàn mỹ để cho người đời hữu dụng. Nếu vô t́nh hoặc cố ư, trong những cơ sở chế tạo mỗi món phụ tùng riêng biệt, lại có ư của người của ta, không biến thể theo đúng ni tấc khuôn khổ đă định, hỏi vậy dầu bàn tay có khéo cách mấy đi nữa cũng không thể ráp thành một chiếc xe hơi, mà qui lệ ni tấc đó là quyền pháp đạo luật trong Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ.

      Tiên Huynh chỉ nói trên cương vị Giáo Tông của Tiên Huynh mà thôi.

      Các em thử nghĩ: Tông là tông chỉ, đường lối căn bản của Đại Đạo. Giáo là kinh điển, phương cách giáo dục, hướng dẫn người đời tu thân hành đạo theo quyền pháp đạo luật và tông chỉ do Thượng Đế và Hội Thánh ban hành.

      Nhiệm vụ Giáo-Tông là phần hành pháp đạo, d́u dẫn dạy dỗ săn sóc tín hữu nhơn sanh cả ba phương diện: dân sanh, dân trí và dân đức.

      Một khi được Thiên Phong vào phẩm vị đó, nếu là người biết trách nhiệm, hằng lo âu, mất ăn mất ngủ, ngồi đứng không yên, khi mà nhơn sanh tín hữu c̣n hôn mê ám muội, tội lỗi dốt nát, đói rách đau khổ. Khác với quan niệm của những ai lỗi đạo rằng: Chức vị Giáo-Tông là quyền cao lộc cả, danh dự phụ mẫu chi tín đồ.

      Hỏi vậy trong Đạo có những quyền và lợi ǵ? Trên th́ có Chí-Tôn Thượng-Đế, Cha linh hồn, dưới có Ṭa Tam Giáo thay mặt Chí-Tôn dạy dỗ đạo pháp. C̣n Hội Thánh, từ Giáo-Tông trở xuống là anh em tất cả. Anh lớn khôn ngoan đùm bọc che chở dạy dỗ đàn em trong nghĩa quyền huynh thế phụ. Nếu dùng quyền Giáo-Tông trong đạo luật th́ làm ǵ gọi là hành phạt tín hữu.

      Một khi tín hữu có lỗi nhỏ, được khuyên lơn an ủi vỗ về dạy bảo chừa lỗi. Nếu c̣n tái phạm, được dạy răn hoặc cảnh cáo. Nếu tái phạm lần thứ ba, cuối cùng là mời ra khỏi cửa Đạo, gọi là trục xuất, khi xét thấy người ấy ngoan cố bướng bỉnh không tinh thần phục thiện và hành động có hại cho danh nghĩa Giáo Hội.

      Nếu rủi gặp một tín hữu bị can như vậy, Giáo-Tông rất đỗi lo buồn, băn khoăn tự xét ḿnh thiếu đức để cảm hóa, giáo dục người ấy, c̣n sợ e có lỗi với Chí-Tôn, bởi câu: “Mũi dại lái chịu đ̣n”, chớ vui sướng chi cho chức vị Giáo-Tông một khi buộc ḷng thi hành đạo luật tiêu cực như vậy.

      Đó các em nhận thấy quyền của Giáo-Tông chưa?

      C̣n lợi th́ như thế nào?

      Đă là Giáo-Tông, mọi quyền lợi về vật chất không có nghĩa ǵ hết. Nhà cửa trụ sở của nhơn sanh tín đồ, cơm áo đạo phục, từ đại phục, tiểu phục cũng hưởng nhờ của nhơn sanh tín đồ. Nếu cần di chuyển đó đây, sở phí điều hành cũng của nhơn sanh tín đồ. Nhưng là một Giáo-Tông biết nhiệm vụ, nào ai dám ngửa tay thọ hưởng những lợi lộc ấy. Trái lại, c̣n đem những tư hữu, nếu có, của ḿnh để bù trợ vào Giáo-Hội, làm gương tốt cho thế hệ sau. Đó là quyền và lợi của Giáo-Tông dường ấy.

      Trong mai hậu, ai là người mong muốn địa vị ấy, hăy sớm xét xem ḿnh có đủ điều kiện và đức tánh phẩm hạnh đạo nghĩa hay chưa?

      Tiên Huynh mong rằng các em sẽ lư thú vừa tiếp nhận những lời vừa qua, để làm đề tài luận đạo sau này trong chức vụ thế Thiên hành hóa của ḿnh. Hẹn c̣n ngày tái ngộ, Tiên Huynh để lời khen ngợi các em, từ các nơi xa xôi, từ các Giáo Hội, các Thánh Thất, Thánh Tịnh về đây, đă thể hiện ḷng thương yêu, đem niềm ḥa khí an ủi và trao đổi đạo lư lẫn nhau. Đó là điều hoan hỉ rất lớn cho chúng Tiên Huynh trong buổi đại lễ kỳ này. Xin nhường bút...

(Tiếp điển:)  

TRÁCH NHIỆM HIỆP THIÊN ĐÀI

THI:

Giữ ǵn Đạo pháp của Thiêng Liêng,

Nhắc nhở nhơn sanh Pháp Chánh Truyền;

Mực thước y khuôn đường lối tiến,

Quyết v́ vạn chủng chẳng tư riêng.

      Hộ Pháp Huệ Đức, Tiên Huynh chào mừng chư hướng đạo, mừng chư hiền đệ hiền muội hiện diện trong ngoài dự lễ hôm nay.

      Được Đệ Tứ Giáo Tông cho mời dự lễ xá tội chư vong linh, Tệ Huynh nhân tiện cũng để đôi lời đạo lư nhắc nhở anh em trên quăng đường tu thân hành đạo giữa thời đao binh chiến họa c̣n tiếp diễn. Tệ Huynh mời chư hiền vị đệ hiền muội cùng các em an tọa.

      Với tư cách là Hộ-Pháp Hiệp-Thiên-Đài, Tệ Huynh vui mừng mà nhận thấy tinh thần ḥa ái phụng sự Đạo Trời của anh em chị em từ bốn phương xa gần về đây dự lễ.

      Song song với nỗi mừng đó, Tệ Huynh cũng nhắc nhở anh em chị em, nhứt là giới Chức-Sắc Chức-Việc và nhơn viên Hiệp-Thiên-Đài.

      Các em ôi! Sứ mạng từ Thiên Đ́nh ban xuống trong kiếp tiền định, mỗi người đến thế gian được sớm giác ngộ t́m phương học Đạo, tự cứu ḿnh và cứu độ người khác để lập công hồi đức. Trong phần vụ, dầu Chức-sắc Chức-việc ở Cửu Trùng Đài hoặc Hiệp Thiên Đài đều có phần trọng trách ngang nhau. Tuy phần hành có khác, nhiệm vụ vẫn nặng nề đối với người am hiểu đạo luật và sứ mạng, mà cũng rất nhẹ nhàng đối với những anh em chị em xem thường đạo luật.

      Người Hiệp Thiên Đài đă chịu nhiều hy sinh, từ tâm trí đến hạnh kiểm, từ thể xác đến tinh thần, đă mang lấy nhiệm vụ, dốc tận tụy hành đạo tu thân, không đ̣i hỏi một quyền lợi ǵ về vật chất, cũng như tinh thần, nhưng đến khi có sơ xuất trong nhiệm vụ Hiệp Thiên Đài phải mang lấy tội lỗi trước tiên và nặng hơn ai hết.

      Đă từng làm Hộ Pháp, Tệ Huynh rất thông cảm điều đó, và hôm nay Tệ Huynh cũng muốn nêu ra đây một vài khía cạnh để các em có trách vụ ghi lấy mà tu thân hành đạo.

      Người chức sắc chức việc Hiệp Thiên Đài cần phải học hiểu thấu triệt Tân Pháp Đạo Luật trước hơn ai hết, và phải khép ḿnh trong khuôn khổ đạo luật trước hơn ai hết. Kế đó là nhiệm vụ xem chừng phần hành của Cửu Trùng Đài.

      Xem chừng đây không có nghĩa là ḍm hành, trông chừng bên hành pháp có làm điều chi sơ xuất, vạch lá t́m sâu, việc bé xé ra to, rồi hănh diện rằng ḿnh là người rành luật.

      Sự xem xét trông chừng ấy có nghĩa là xem xét giúp đỡ mặt hành pháp, nhắc nhở tránh những điểm sai lầm trong hành sự, đôn đốc an ủi khuyến khích giúp đỡ mọi mặt những ǵ ḿnh am hiểu, cố làm sao nâng đỡ bên hành pháp tránh sự lỗi lầm v́ sơ sót hoặc chưa rành luật, hoặc chểnh mảng, xem xét trông coi với tánh cách xây dựng cho mọi phần hành được tốt đẹp để khỏi di hại nhân sanh và ngưng trệ guồng máy hành pháp.

      Hai thái cực về ư nghĩa trông coi, giá trị vẫn có khác nhau. Phương diện thứ nhứt đă tỏ ra ḿnh không thi hành đúng cái quyền của người Hộ Pháp, chẳng những không được cảm t́nh của giới hành pháp, mà lần hồi lại bị sự chia rẽ ngăn cách phiền hà giữa hai lănh vực giữ pháp và hành pháp.

      Phương diện thứ hai rất được cảm t́nh và gây sự thương yêu tŕu mến của người phạm pháp, vừa được thiện cảm, vừa được trôi chảy ngay đường thẳng lối trên guồng máy hành đạo.

      Hai phương diện đó ít ai phân tách và lưu ư, cho nên có nhiều địa phương đă xảy ra sự lủng củng giữa Hiệp-Thiên và Cửu-Trùng. Nếu xảy ra nhiều, thành ra mặt hành pháp lại khinh thường mặt giữ pháp. Từ đó bên giữ pháp tự thấy ḿnh bị xem thường rồi buồn ḷng chểnh mảng ta thán.

      Thật ra, nếu phân tách về trách vụ, lỗi trước tiên do mặt giữ pháp không hoặc thiếu sự chỉ bảo, nhắc nhở đôn đốc giúp đỡ mặt hành pháp đó thôi.

      Về luật đời th́ khác, nhưng trong luật đạo luôn luôn nêu đức tính thương yêu, đoàn kết, tự giác, giác tha. Cố làm sao cho người tránh khỏi lỗi chớ không để đợi người có lỗi rồi chỉ trích bắt bẻ hoặc tấu tŕnh Thiêng Liêng giải quyết.

      Tệ Huynh mong rằng những lời trên đây đă giúp phần nào cho anh em Chức-sắc Chức-việc Hiệp Thiên Đài.

      C̣n lănh vực phụ trách đàn cơ, trong đó gồm có Pháp đàn, đồng tử, đọc giả, điển kư, mà nhứt là đồng tử và đọc giả, phải cần học hiểu đạo hạnh của bộ phận thông công. Thứ nhứt là tránh ư niệm, và tác phong của người lănh nhiệm vụ thông công giữa hai cơi vô h́nh và hữu chất. Đừng bao giờ nghĩ rằng ḿnh là con cưng của Thượng Đế, của Phật Tiên Thánh Thần, đừng tưởng đặc ân điển huệ luôn luôn được điểm nhuận suốt đời ḿnh rồi lắm lúc nảy ra ư nghĩ đó là của tài năng sáng kiến ḿnh mà ra.

      Những tấm gương bại hoại đă diễn ra trong giới Hiệp Thiên Đài từ lâu nay, Tệ Huynh tưởng lại cũng là những tấm gương sáng cho đàn sau soi lấy.

      May phúc nhiều kiếp trước có tu, kiếp này Thượng-Đế ban cho bản thể và tâm hồn có một điểm sáng hầu ăn khớp và móc nối với những lằn điện Thiêng Liêng để làm phương tiện lập công bồi đức vượt bực. Nếu không biết giá trị trọng dụng, trái lại tự măn, tự đắc, tự kiêu rồi tự cho ḿnh là Phật, là Tiên, là Thánh, là Thần, không sớm th́ chầy, những đặc ân ấy sẽ bị rút lại.

      Một khi những điển huệ bị rút lại, đời ḿnh ắt không được bảo đảm về mặt vô h́nh hoặc hữu chất.

      Các em đồng tử, đọc giả hăy ôn lại nh́n xem những gương đă qua. Cũng thời hành sự, nhưng tại sao có em trước kia về mặt vật chất, nghèo xơ nghèo xác, sau này được tươi sáng khả dĩ bảo đảm cho một nếp sống tươi đẹp của người tu hành. Trong lúc đó, cũng có những em từ chỗ được đàn anh trợ giúp, gia đ́nh ấm no, lại trở thành nghèo xơ nghèo xác, đến đỗi phải làm việc trái đạo để nuôi thân, rồi kết quả lại có những em không bảo toàn được sinh mạng.

      Tóm lại, đời một người hành sự trong giới thông công, th́ công cũng cao mà tội cũng lớn, do nơi quan niệm sai lầm hoặc đứng đắn của ḿnh.

      Tệ Huynh mong rằng đó là lời tâm huyết của một đàn anh Hộ Pháp đă giúp đỡ những em c̣n hành sự. Xin hẹn ngày tái ngộ, nhường bút Thiện Pháp Nguyễn Bửu Tài trở lại...

      (Tiếp điển:)

TRI HÀNH

      Tiên Huynh miễn lễ, và mời các em ngồi để nghe Tiên Huynh luận tiếp phần đạo lư hôm nay gọi là đăi ngộ các anh em chị em khắp nơi về đây.

      Với tư cách là một anh lớn hữu h́nh nơi Giáo Hội, Tiên Huynh cảm ơn và khen ngợi tâm đạo của đoàn hướng đạo cũng như anh em chị em xa gần qui tụ về đây dự lễ.

      Đề tài Tiên Huynh sắp nói nơi đây là hai chữ “Tri Hành”.

      Thường thường mọi việc ǵ xảy ra do một hành động dầu tốt dầu xấu, đều do nơi ư nghĩ trước nhứt. Từ ư nghĩ mới phát khởi hành động. Bởi vậy, đừng ai tự bào chữa rằng ḿnh làm một việc ǵ vô ư thức mà gây sự lỗi lầm.

      Chữ “Tri” là biết. Biết nơi đây không có nghĩa là biết do sự thấy về mặt h́nh thức hữu chất.

      Biết nơi đây có nghĩa là sự phân tách nhận xét và phán đoán từ trong tâm năo và cơi ḷng mỗi người.

      C̣n “Hành” là làm, là hành động. Tác cũng có nghĩa là làm, là tác động. Nhưng hành động hay tác động đều do sự điều khiển và quyết định của “Tri” là biết. Có khi chưa kịp làm, sự biết, sự suy tư và nghĩ đến là đă gây ra cái nghiệp tốt hoặc xấu rồi.

      Trong kinh Cảm Ứng có câu: “Phù tâm khởi ư thiện, thiện tuy vị vi, nhi Kiết-Thần dĩ tùy chi”, hoặc “Tâm khởi ư ác, ác tuy vị vi, nhi Hung-Thần dĩ tùy chi”. Lại có câu: “Nhơn tâm sanh nhứt niệm, Thiên Địa tất giai tri”.

      Các câu ấy có nghĩa: khi ḷng ḿnh nghĩ đến việc hiền lành phúc đức, mặc dầu việc ấy chưa làm, Trời đă dành sẵn ân huệ cho Thần hiền đến hộ trợ ḿnh rồi, và giúp đỡ hoặc xui khiến ḿnh sẽ được những điều lành, như có ngoại cảnh giúp đỡ từ lời nói cho được việc, giới thiệu cho thành công trong trường đời, chỉ mai mối cho làm ăn thành công trên sự nghiệp, hoặc nói lời khả ái cho kẻ thù địch bỗng hồi tâm tha thứ.

      Câu thứ hai: nếu khi ḷng ḿnh hoặc ư ḿnh vừa nghĩ việc quấy, toan tính việc tội lỗi, tuy việc ấy chưa làm, nhưng Trời đă cho vị hung thần theo quấn quít bên ḿnh, xui giục ḿnh thất bại mọi việc, mở lời gây thù oán, kẻ thị người khinh, mở lời khiêu khích kẻ bạo tàn đang tay hạ sát hoặc ám hại đời ḿnh nghiêng ngửa.

      Câu thứ ba: Ḷng người vừa nghĩa đến, toan tính đến một việc ǵ là Trời và các Đấng đă biết rồi. Đừng ai nói sự không may xảy đến cho ḿnh là tại rủi ro ngẫu nhiên. Rất vô lư. Định nghĩa cho việc ấy do ba câu kể trên vừa minh giải.

      Người xưa đă am tường lẽ ấy nên luôn luôn tự xét ḷng ḿnh. Rủi khi gặp người bạc đăi với ḿnh, khoan giận hờn, hăy tự xét xem có phải tại ḿnh thiếu đức để người ấy thương chăng?

      Nếu xét thấy ḿnh đă đủ bổn phận trong nghĩa t́nh nhân ái, nhưng vẫn c̣n bị kẻ ấy bạc đăi cũng khoan giận hờn. Hăy về suy xét lại, t́m kiếm thật kỹ trong nội tâm, từ ư nghĩ đến bên ngoài, lời nói hành động của ḿnh xem c̣n thiếu tác phong đạo đức hoặc nhân nghĩa nữa chăng? Nếu xét được năm lần, ba lần mà c̣n bị kẻ ấy bạc đăi th́ ráng mà tu tập thêm hơn nữa vậy. Đó là phương pháp tập tành trui rèn đạo hạnh trong cái “Tri” với cái “Hành”. Người xưa làm được vậy, ta nay sẽ làm được vậy.

PHÚ CỬU LƯU:

Soi kim cổ noi gương hiền nhân Thánh triết,

Học đạo đời hầu hiểu biết cuộc suy vong;

Cũng linh hồn, cũng thể xác, cũng non sông,

Cũng chí sĩ, cũng mày râu trong Trời đất,

Xưa ai đă làm được Thánh Hiền Tiên Phật,

Nay người không t́m về bản chất linh căn.

Có khó ǵ đâu câu “Thế thượng vô nan”,

Chỉ không định được tánh phàm phu tục tử.

Sống trong cơi tạm mọi điều nên nghĩ thử,

Sanh đứng làm người hồ dễ giữ thanh cao;

Biết hiếu trung rồi gẫm lại phải làm sao?

Nói lễ trí có ai nào suy tột lư.

Giữ liêm sĩ để lập trượng phu chí sĩ,

Ǵn nghĩa nhân hầu được phỉ chí tang bồng;

Thời loạn ly muốn cứu lấy dăy non sông,

Cơn mạt hạ phải vẫy vùng ṿng cương tỏa.

Trên thế lộ cuộc thăng trầm nh́n cũng đă,

Giữa trần hoàn điều bỉ thới có chi là;

Đường trăm năm đă rong ruổi một vài ba;

Thân bảy thước từng xông pha nơi khổ nhục.

Sao cũng chưa tri túc để mà tiện túc,

Hầu ngâm câu tri nhàn giả tiện thị nhàn.

Bảo rằng đời nơi bán tước chốn buôn quan,

Tuồng ảo ảnh ấy giàm danh cùng khóa lợi.

Th́ cơi tạm hết kẻ lui người lại tới,

Dăy non sông nào vạn đại giữ riêng ḿnh;

Tiền kiếp tu nên hiện kiếp mới hiển vinh,

Nay tạo nghiệp cho đời ḿnh sau trả nghiệp.

Thang tiến hóa giữa nhân Thiên đà trực tiếp,

Luật tuần hoàn của Trời đất vẫn vô tư;

Dầu có muôn kho vật chất cũng không dư,

Th́ hưởng một kiếp trên đời sao gọi đủ.

Miền Tây Bắc cảnh gió vần cơn mưa vũ,

Nhà Đông Nam đừng say ngủ giấc hoàn lương;

Tỉnh tỉnh đi rồi nh́n lại khắp muôn phương,

Dừng dừng bước để đo lường thời dĩ văng.

Chữ không sắc có mấy ai rằng thật hản,

Thuyết tri hành nào mấy bạn đă tri hành,

Nếu chưa tri chớ vội thuyết chớ vội hành,

Muốn hành ấy phải trước tri rồi mới thuyết;

Tâm khởi một niệm tức là tâm đă biết,

Tâm biết rồi th́ hành thuyết chẳng bao xa;

Chánh tâm sanh có bao thuở thuyết hành tà,

Tà tâm khởi th́ thuyết hành đâu lại chánh.

Tṛ đời dẫu có đổi muôn màu vạn cảnh,

Đối tâm linh dường giá lạnh dưới chiêu dương;

Có lương tri hăy quyết định vững lập trường,

Có chơn lư hăy soi đường hành chánh đạo.

Bởi gieo gió nên phải đành cam gặt băo,

Không nhẹ ḷng th́ tà đạo khó xâm lăng;

Có hôi tanh mới nhử được đám ruồi lằn,

Không mật mỡ đâu quyến đàn ong lũ kiến.

Người học Đạo là người đă vào tu luyện,

Tu thân tâm, tu chánh tín, luyện linh hồn;

Đây Tam Thừa, đây Cửu Phẩm, chớ bôn chôn,

Đừng dục vọng, đừng tự tôn rồi đọa lạc.

Phàm với Thánh cũng là ta đâu có khác,

Ta với người cùng chung vạt của Hóa Công.

Thiếu nhân luân th́ non nước chẳng đại đồng,

Thiếu chơn lư th́ nhơn sanh không đạo đức;

Hăy sáng suốt để san bằng bao lănh vực,

Hăy tu hành tṛn thiên chức kẻ vi nhơn.

Với Đạo th́ cho thật chánh thật chơn,

Với đời phải cho nên hơn về mặt Đạo.

Vậy mới gọi bậc anh hùng nhà lănh giáo,

Vậy mới rằng trang hào kiệt chốn nhà tu.

Đem t́nh thương để san lấp những hận thù,

Lấy bác ái, lấy vị tha trừ  ích kỷ.

Phải phục thiện để thay vào ḷng đố kỵ,

Phải khoan dung v́ đạo lư khử chấp nê;

Lấy minh tâm đem kiến tánh đổi đam mê,

Lấy minh triết để sớm tề ḷng ám muội.

Làm phước đức để xa lần điều tội lỗi,

Lấy kiên tâm trừ dục vọng khử bôn chôn;

Nói lời lành để thay thế tiếng ác ngôn,

Lấy nhẫn nại để dằn ḷng cơn nóng nảy;

Hăy xây dựng để tỉnh ḷng người phá hoại,

Lấy vô tư hầu hoán cải kẻ tư tâm,

Đạo một Thầy như huynh đệ mối t́nh thâm,

Phải tế nhị kẻo hiểu lầm rồi tác tẻ.

Lấy đoàn kết để thay vào ḷng chia rẽ,

Để sử đời nơi hậu thế họ ghi công.

Gương ngao c̣ v́ tranh cạnh ở ven sông,

Quá dại dột để ngư ông vào thủ lợi.

Học đạo lư sửa tinh thần hầu tiến tới,

Học tân dân xây dời mới đạo trung dung;

Hỡi ai ơi! Hằng mong nổi bậc anh hùng,

Đường đạo lư hăy cùng chung làm cho được.

Chớ để sát bên chân tràn những nước,

Rồi cuống lên rồi nhảy bước chẳng kịp đâu;

Cá tham mồi nên mới mắc phải lưỡi câu,

Người tham danh lợi phải sầu trong cảnh khổ.

Trống Lôi Âm mấy trăm hồi tua vội đổ,

Bạch Ngọc chuông cùng lớn nhỏ hăy vang lên,

Thức tỉnh đời dùng đạo lư để gây nên,

Lấy bác ái dựng xây nền đời thạnh trị…...

      Để tưởng nhớ công lao khó nhọc hành đạo nữ phái, Tiên Huynh có tấu tŕnh Ṭa Tam Giáo xin được đàn riêng cho phái nữ. Tiên Huynh ban điển huệ cho toàn thể chư hiền đệ muội và các em lớn nhỏ trong ngoài. Tiên Huynh để lời thân ái giă từ chung, thăng...

      (Tái cầu:)

NGỌN ĐUỐC SOI L̉NG

THI:

Một cành sen trắng trổ thêm hoa,

Ngào ngạt nhờ xong mối Đạo nhà;

Chung sức gieo trồng cây hạnh đức,

Được về Tiên cảnh thoát trầm kha.

      BẠCH-LIÊN TIÊN-NƯƠNG, Tệ Tỷ chào chư Thiên mạng, chào chư liệt vị tam ban. Chị mừng các em nữ phái.

      Cũng nhờ sớm biết lo tu và nhục tử biết lập công bồi đức mà Tệ Tỷ được về ngôi xưa vị cũ, hằng vui cảnh thiên nhiên với hàng Tiên Nữ, sớm tiêu dao miền Bồng Đảo, chiều dạo cảnh chốn lâm ṭng, ngàn năm muôn tuổi không già không bệnh, không chết, không sanh. Tuy nhiên, Tệ Tỷ cũng hằng theo gần gũi các Đấng Giáo Chủ để học hỏi tu luyện thêm hơn, để có đủ huyền vi diệu pháp giúp thế độ người.

      Được vâng lịnh báo đàn, nên Tệ Tỷ vội vă đôi lời nhắc nhở chị em cố gắng tu hành để sớm giải ṿng oan khiên nghiệp chướng.

      Chư liệt vị và các em thành tâm tiếp điển Đức Quan Âm Bồ Tát giáng đàn, Tệ Tỷ xin chào chung, hẹn ngày tái ngộ, thăng...

      (Tiếp điển:)

THI:

Tuy về cơi thượng chốn thanh vân,

Nghĩ lại mà thương kẻ thế trần;

Nghiệp chướng c̣n mang mang mểnh măi.

Nên đành lẩn quẩn bánh xe luân.

      QUAN-ÂM BỒ-TÁT, vâng lệnh ĐỨC DIÊU TR̀ KIM MẪU, thừa hành sắc lệnh T̉A TAM GIÁO, Bần Đạo giáng đàn để mấy ḍng đạo lư cho chư hiền muội gọi là khích lệ và ban khen công tŕnh khó nhọc đeo đuổi Đạo Trời để t́m đường giải khổ. Miễn lễ đàn trung an tọa đẳng đẳng.

      Chư hiền muội! Phàm trần Phật cảnh tuy có cách nhau, nhưng với những ḷng thành kính dạ hoài mong th́ sự thông công hai miền cũng không phải cách. Hiện nay chỉ c̣n xa cách là bởi chư hiền muội c̣n mang nhục thể, nhục nhăn, nhục nhĩ cũng như phàm tâm, kèm theo đó, những bản ngă, những thất t́nh lục dục c̣n chế ngự rào đón bản tâm linh. Cho nên, kẻ Tiên người tục nhiều khi muốn giúp đỡ d́u dẫn nhau, phải gặp mọi điều cách trở.

      Cũng c̣n phúc đức trong Tam-Kỳ Phổ-Độ đă có phương tiện thông công là huyền cơ diệu bút, mà Bần Đạo và các Đấng Thiêng Liêng có nhiều dịp nhủ khuyên dạy bảo, dắt lối đưa đường cho chư hiền muội nương theo đó thức tỉnh tâm linh, tô bồi âm chất.

THI:

Bởi nhiều nghiệp chướng măi đeo đai,

Bên bước tu hành lắm trở gay;

Con cái cửa nhà lo thiếu đủ,

Tạc thù đây đó bận liền tay.

HỰU:

Tay yếu chân mềm cố đảm đương,

Sao cho hạnh phúc chốn gia đường;

C̣n đâu rỗi răi lo Thiên Đạo,

Để kịp ngày kia dự thí trường.

HỰU:

Trường thi công quả chọn nhơn hiền,

Cho kẻ tu hành hữu huệ duyên;

Chẳng luận nữ nam Âu Mỹ Á,

Ai nhiều huệ phúc sẽ thành Tiên.

HỰU:

Tiên tục hai đường dẫu cách xa,

Có tâm thiện nguyện kế bên mà;

Dắt d́u cho thoát bao tai ách,

Phủi nợ hồng trần cơi giới ba.

THI:

Gíac ngộ tầm Tiên học Đạo mầu,

Đạo mầu nào phải cách xa đâu;

Xa đâu phải ở miền Tây Vức,

Tây Vức nơi tâm kẻ khẩn cầu.

THI BÀI:

       Thương kẻ tục dăi dầu sớm tối,

       Chốn hồng trần không lối thoát ra;

              Thế gian những tưởng là nhà,

Lo xây kiên cố ở mà muôn năm.

       T́nh mẫu tử thậm thâm hoạn dưỡng,

       Nghĩa phu thê hạnh hưởng trọn đời;

              V́ chưng muốn sống yên nơi,

Trăm phương ngàn kế cho đời đẹp xinh.

       Dựng sự nghiệp cho ḿnh sự nghiệp,

       Cho các con kế tiếp đời sau;

              Trong khi thâu góp của vào,

Vô t́nh gây tạo biết bao lỗi lầm.

       Người có nghĩa th́ làm nghiệp thiện,

       Xây cơ đồ tùy tiện tài năng;

              Chớ không nỡ dạ làm xằng,

Cho thân dư dả cho bằng thế nhân.

       Thà nghèo túng c̣n hơn trái đạo,

       Thà đói no hoài bảo nghĩa nhân;

              Mặc ai sớm Sở chiều Tần,

Mặc ai buôn tướng bán quân không màng.

       Cũng có kẻ gây oan nghiệp chướng,

       Miễn cho đời hạnh hưởng ấm no;

              Bày ra mưu lược lắm tṛ,

Bất nhân phú túc của kho dẫy đầy.

       Đâu có biết họa bay tai gởi,

       Đâu có tường ác lợi ác vương;

              Thế nên lừa đảo khôn lường,

Tới chừng gặp quỉ vô thường mới hay.

       Đến chừng ấy trở tay không kịp,

       Bởi v́ chưng tạo nghiệp dẫy đầy;

              Ác lai ác báo đến ngày,

Tội xưa ta tạo, ngày nay ta đền.

       Bánh xe luân xuống lên chuyển tiếp,

       Tử rồi sanh theo nghiệp theo duyên;

              Quay trong cái bánh dây chuyền,

Bao giờ trả hết oan khiên mới rồi.

       Sanh cơi tạm ai ơi khá hiểu,

       Rán mà tu tích thiểu thành đa;

              Thế gian đâu phải thật nhà,

Cảnh Tiên mới thiệt Bửu Ṭa Thiêng Liêng.

       Phận làm mẹ tu hiền vui vẻ,

       Làm gương cho con trẻ noi theo;

              Đời rằng: bèo lại sanh bèo,

Ổi đâu trổ trái dưa leo bao giờ.

       Con c̣n dại c̣n khờ trong trắng,

       Tập tánh cho chúng đặng hiền lương;

              Ban cho chúng nó t́nh thương,

Chọn người bạn tốt trên đường tiến thân.

       Bà mẹ ấy tinh thần trụ cốt,

       Là hiền thê rường cột gia trung;

              Chồng xưa nổi tiếng anh hùng,

Cũng do hiền phụ đúc un tinh thần.

       Xưa Mạnh Mẫu cầm chân Mạnh Tử,

       Theo học đường trung thứ lễ nghi;

              Ngày nay tiết nghĩa c̣n ghi,

Nho Tông Khổng Mạnh Đông Tây kính nhường.

       Đó là tu cang thường gia đạo,

       Đó là tu hoài bảo nghĩa nhân;

              Đó là cơ bản tinh thần,

Đạo người làm vẹn ở tầng thứ ba.

       Dày công quả bước qua Thiên Đạo,

       Họa theo gương Tam Bảo Thánh Hiền;

              Làm theo kinh sách chỉ truyền,

Hễ làm cho đúng thành Tiên mấy hồi.

       Tu phải cố trau dồi tâm tánh,

       Phải trước tiên quyết định tu chi;

              Tụng kinh là để làm ǵ?

Ăn chay niệm Phật ích chi cho ḿnh.

       Không phải Phật thiếu kinh thường dụng,

       Bảo chúng sanh đem tụng Phật nghe;

              Tụng kinh như thể nói vè,

Nghĩa sâu không biết, lối lề không thông.

       Chẳng khác nào nghe ong ṿ vẽ,

       Tiếng nhỏ to thỏ thẻ vu vu;

              Tụng nhiều mới gọi là tu,

Đọc nhiều cho Phật công phu mới nhiều.

       Đó là tu theo chiều mê tín,

       Biết bao giờ tâm Thánh mở mang;

              Sách Kinh là đuốc rọi đàng,

Dạy đời học Đạo hành tàng thể nao.

       V́ lẽ đó cùng nhau rán hiểu,

       Đọc Kinh coi Phật biểu làm chi;

              Rán làm ăn ở cho y,

Tánh t́nh cùng những hành vi Phật Trời.

       Đọc Kinh rồi hiểu lời Phật dạy,

       Th́ chớ làm trái lại sách kinh,

              Nếu khi ḿnh đă thông minh,

Lăo thông Đạo Pháp xem kinh làm ǵ?

       Ăn chay để làm chi vậy hử?

       Tập ăn chay để khử ḷng trần;

              Bao nhiêu ái ố tham sân,

Bao nhiêu thói xấu rửa lần cho thanh.

       Ăn chay để tập tành nhân dơng,

       Loài vật kia cũng sống như ḿnh;

              Lẽ nào đành đoạn sát sinh,

Rượu ngon thịt béo tiệc tùng sớm trưa.

       Đó là lối muối dưa tụng niệm,

       Tập tánh hiền cho tiệm-tiến lên;

              Ḷng thương nhân hậu làm nền,

Gợi đèn minh triết cho bền quang minh.

       C̣n cúng lạy niệm danh chư Phật,

       Ở chùa chiền tịnh thất thường khi;

              Tứ thời bái sám làm chi?

Niệm danh các Đấng làm ǵ nữa đây?

       Có người niệm xin Thầy cùng Phật,

       Cho Thánh Đường Tịnh Thất b́nh yên;

              Đó đây trên dưới chùa chiền,

Đừng cho phá hoại giữ yên măi hoài.

       Cho gia đạo trong ngoài an bỉ,

       Cho đàn con ứng thí thủ khoa;

              Và cho lớn bé trẻ già,

Làm ăn thạnh mậu cửa nhà sum sê.

       Tôi sẽ nguyện đem về cho Phật,

       Hoa quả trà chồng chất đầy bàn;

              Hương thơm trầm tốt trà nhang,

Rượu lê trà cúc bỉ bàng thiếu chi.

       Xin chư Phật từ bi gia hộ,

       Cho chồng tôi thi đỗ quan cao;

              Để cầm vận mạng phong trào,

Đi đâu dân chúng chạy theo rần rần.

       Đó là tu theo phần mê tín,

       Phật Tiên đâu ưa nịnh ưa dua;

              Mà đem lễ vật đến chùa,

Đặt điều kiện để bán mua Phật Trời.

       Cúng lạy để nghỉ ngơi tâm trí,

       Để tịnh ḷng tịnh ư tịnh ngôn;

              Khép ḿnh dưới bệ Chí-Tôn,

Trau dồi tính nết luyện hồn tịnh thanh.

       Cúng lạy để tâm lành phát hiện,

       Nh́n Phật Tiên trên điện hiền ḥa;

              Khởi ḷng bác ái vị tha,

Nh́n chung Thượng-Đế là cha linh hồn.

       Nh́n lên trái càn khôn thường trụ,

       Nhật nguyệt cùng tinh tú bao quanh:

              Càn khôn vũ trụ vận hành,

C̣n ḿnh là một chúng sanh phàm trần.

       Ḿnh cũng có pháp thân nội ngoại,

       Cũng như Trời là đại linh quang;

              Trên th́ Thiên Thượng Thánh Hoàng,

Dưới ḿnh thiên hạ trần gian điển h́nh.

       Trời th́ có hành tinh nhật nguyệt,

       Có âm dương hàn nhiệt nóng khô;

              Con người là tiểu qui mô,

Cũng đều có bản hà đồ lạc thơ.

       Đó là máy huyền cơ Tạo Vật,

       Người với Trời thể chất song song;

              Nếu ḿnh bền chí gia công,

Tu thân luyện mạng cũng mong thành Trời.

       Phải nhiều kiếp luân hồi tiến hóa,

       Đi từ từ chỗ đọa đến thăng;

              Con người là tiểu linh quang,

Từ trong khoáng sản ẩn tàng cỏ cây.

       Đến cầm thú ngô ngây khờ dại,

       Nhiều kiếp rồi biến cải linh hồn;

              Tiến lên đến bậc vi nhơn,

Có luôn thất phách tam hồn qui nguyên.

       Người tu được thành Tiên tác Phật,

       Khổ công tu chẳng mất ai ơi;

              Tu đi một vốn mười lời,

Nhà băng thượng giới Cha Trời dành cho.

       Chớ đừng có bo bo ích kỷ;

       Lo tóm thâu của quí để dành;

              Một giờ lửa đạn chiến tranh,

Của nhà sự nghiệp tan tành c̣n chi.

       Đó là nghĩa những khi cúng lạy,

       Niệm Phật Tiên van vái Thánh Thần;

              Phải t́m hiểu nghĩa chánh chân,

Mới bù công khó tu thân một đời.

       Đêm Thu để ít lời đại khái,

       Cho chị em nữ phái ghi ḷng;

              Gọi là tưởng thưởng cái công,

Đă nhiều năm tháng trọn ḷng kỉnh tin.

       Tu phải hiểu đức tin chánh tín,

       Mỗi việc hành xét định minh quang;

              Chớ nghe tiếng uyển tiếng đàn,

Yếu ḷng non dạ tin càng mà nguy.

       Đời c̣n lắm loạn ly khổ sở,

       Đạo nơi nào cứ ở đó đi;

              Đừng ḷng chạy đó chạy đây,

Bị ma dẫn dắt lạc Thầy Chí Tôn.

       Rồi phiền trách sao Ơn Trên chẳng,

       Theo hộ tŕ cho được yên lành;

              Mấy mươi năm đă tu hành,

Một giờ mềm yếu tan tành c̣n đâu.

       Lời dặn ḍ ghi sâu ǵn giữ,

       Cho chị em phái nữ rán tu;

              Tu không như phải người mù,

Ép thân ép xác dập đầu cầu ơn.

       Lời dặn ḍ keo sơn gắn bó,

       Nhắn nhủ nhau đây đó được tàng;

              Ban ơn toàn thể trung đàn,

Rán lo hành đạo, cảnh nhàn đây lui.

Thăng...

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh