Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa
|
(Click
here for VNI version)
Nhơn sanh VÔ giáo sái cang-thường, Cứu cánh DANH nêu Thánh-Đức chương, Triết luận TIÊN truyền khai Đạo chánh, Thành tâm TRƯỞNG phước đặng làm gương. Bần-Đạo chào chư sĩ-tử, Bần-Đạo giải về luật “TỪ-BI, BÁC-ÁI, CÔNG-B̀NH, THỦ-TÍN”.
Nầy chúng sanh nghe lời Chơn-giáo của vị Vô-Trần giảng dạy: Người sanh ở giữa thời kỳ mạnh hiếp yếu, sanh lấn hèn đó là lẽ tự nhiên của thế sự. Song đứng làm người phải xét suy cho tường cái công luật để làm kiểu mẫu và chẳng phạm với Thiên-điều. Khách trần mấy ai Thủ-Tín nghĩa bằng hữu chi giao. C̣n nền Đại-Đạo lắm người xao lăng. Từ Đại-Đạo phát hưng, nhơn sanh cũng đă từng nghe lời Chánh-giáo. Phải biết rằng: lời dạy bảo của Đấng Thiêng-Liêng không ngoài ra mấy điều cũ kỹ là: Từ-Bi, Bác-Ái với Công-B́nh. Nhưng mấy món đó là món quí trọng cho kẻ bước lên con đường Thiên-Đạo. Từ lúc sanh bào mới ra ở thế đă có tiếng chào đời, lúc linh hồn mới thức giấc. Cuộc khổ từ đó mới kêu, đến khi lớn khôn lại c̣n vướng ṿng tân khổ, thế mà càng đi trên thế lộ lại lắm cảnh éo le, nào giao hảo với bạn bè, nào tiếp tùng với xă hội, nào lui tới với khách ngoại bang. Con người bởi tánh vô minh nên thường hay nói ḿnh là cao siêu thoát hóa, không c̣n chỗ nào là sơ sót với đời. Nhưng phải hiểu rằng: lỗi người th́ ḿnh biết, lỗi ta, ta lại không ngó ngàng. Thế gian thường khuyết điểm với cái chí hẹp ḥi, trong gia đ́nh không giữ chữ Từ-Bi nên thường xảy ra sự nguy biến với thê thằng tử phược, cha lại xa con, vợ xa chồng, đệ huynh mất t́nh Thủ-Tín; đó là bổn phận làm người chưa trọn với thế-đạo nhơn luân. Chớ nói chi đến việc xă-hội quốc-gia trong muôn phần không có một. Đối với mấy chữ nhỏ mọn trên đây, người đời thiếu lắm. Vua chẳng có Đức Từ-Bi nắm phong cương cho đặng an ḥa thuần mỹ, thiếu hạnh Công-B́nh, thiếu lời Bác-Ái. Vậy thế kỷ càng vương, càng phải bị hoạn nạn xô lấn. Cướp đoạt sơn-hà v́ chỗ vinh vang của ngôi Chí-Tôn đành quên cả sanh linh nắm trọn quyền. Sánh như đời Vua Thành Thang Thánh-Đế th́ cũng một kiếp vinh sang. C̣n quan lại tham tàn, không nghĩ đến quốc dân, nào khi thấy người khổ nạn, muốn bóc lột, túi tham cho đầy đặng ph́ da ấm tráng, mơi lại lầu cao, chiều dạo chơi nơi quán sở, trối mặc đời nghèo ngặt của bần dân. Nếu quan làm sái luật Công-B́nh, mất câu Bác-Ái, th́ chữ Tín của nhân gian phải thay đổi, v́ chỗ thiếu sót của kẻ bề-trên, v́ không dung ḥa với kẻ hèn, mới vượt qua pháp luật. Như Bao-Chuẩn ngày xưa mới đáng bậc vĩ-nhân, như Thái-Sư Văn-Trọng mới đáng bậc đại-thần, như Quan-Vân-Trường mới đúng bực anh hùng trung cang nghĩa dơng. C̣n nhiều tay vơ tướng ở đời cũng biết thương đời, nhưng c̣n kém chỗ thiệt Tín, thiếu chỗ Ái nhơn. Thế nên một phen người đă trải qua sự khổ lụy với đời, đắng cay với hoàn cảnh, đến lúc nhàn cư rồi mới suy nghĩ rằng: ḿnh đây biết bao nhiêu tội, mất luật Công-B́nh của quốc-gia xă-hội. C̣n nói chi tới kẻ bạo ngược, mai tửu khí, chiều sắc tài, mấy món báu đây nào có hay mà ngó ngàng tới. Đường đời thảm gợi, thân sanh dưới trần khổ hải biết là bao, mấy lúc đó suy kịp nghĩ cùng, nhưng có ăn năn rồi trong giây lát lại quên mất không làm; bởi chỗ lầm lạc mà thế gian thường xảy ra cảnh ngộ kẻ cao sang người hèn khổ, kẻ bịnh hoạn người ốm gầy, đó là luật trả vay của căn nghiệp. Cũng v́ chỗ thiếu đức thiếu tài của con đường kinh luận. Than ôi! Thế gian c̣n mơ mộng bả lợi mùi danh, đối với sự tu hành, đối với sự ḥa nhẫn cùng nhơn sanh th́ lại ghét lại ganh, kẻ tu hành đề bản Từ-Bi mà không thật hành cho đúng; c̣n người không tu lại cũng cường ngạnh, thấy chữ Bác-Ái lại tránh xa, rồi kích bác không làm. Thấy người Thủ-Tín lại chê rằng: kẻ đó là ngu. Tạm giả của người đời trên sân khấu, đệ huynh trong buổi sang giàu c̣n một màu lui tới, đến gặp cảnh nghèo lại kích trách với nhau. C̣n nói chi kẻ mạnh người hèn kẻ sang người thấp. Ôi! Thế cuộc làm sao mà diễn cho hết đặng. Lăo chỉ nói tóm tắt về sự thiếu sót trần gian nên mới có Đạo vàng khai lập. Đời học tu mấy món cũ kỹ đây đặng thoát ra mà làm người cho đủ tín nhiệm với đời. Bởi chỗ văn minh cực điểm thiếu trí hèn văn mà làm cho xă-hội không biết đâu là căn qui bờ bến: thế đó con người phải nhớ ghi tâm hằng bữa, mấy vị cổ kim gương soi c̣n đó, xem cho rơ noi gương mà học từ lần, đặng d́u dắt nguyên nhân để thoát ra tứ khổ. Máy Tạo-đoan luân chuyển, cơ linh-ngẫu vận hành, thế trần ai buộc nợ phù sanh, đường luyến ái đành quên căn vị cũ, đây một lúc con người bị buộc trói trong ṿng, chừng ra khỏi ḍm lại mấy sợi giây khổ ái, nhưng xem lại cang thường luân lư đều tiều tụy với cảnh khắt khe. Tṛ ôi! Đạo Tam-Kỳ phải nhớ gương các vị Thần Tiên mà học đ̣i cho giỏi hầu bước đến chỗ tinh thần rồi ḍm lại cuộc thế đạo nhơn luân biết bao lần diễn kịch.
(Tiếp điển:) LƯ-THÁI-BẠCH, Bần-Đạo chào chư sĩ-tử.
|
Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674 Website: www.thienlybuutoa.org Email Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT
|