HUỆ-MINH
CHƠN-TIÊN
Thiên-Lý
Bửu-Tòa, 10 giờ 50 phút ngày
4 tháng Chạp năm Nhâm-Tuất (17-1-1983)
Thi:
Du
nhàn ngoại cảnh chí thong dong,
THIÊN-LÝ
hào quang chiếu chập chồng,
BỬU-TÒA
ghé lại Ðàn nương bút,
Chợt
nhìn nơi cảnh ý đà thông.
Thi:
Ðạo
mầu HUỆ giác rõ cơ Thiên,
Luyện
kỹ MINH tâm hiểu máy huyền,
Bảo
mạng CHƠN nguơn thường lặng lẽ,
Phép
mầu TIÊN Phật đáo về nguyên.
Bần-đạo HUỆ-MINH CHƠN-TIÊN,
tục danh Trần-Văn-Lược. Hôm nay nhằm giờ vân du ngoại
cảnh, ngang qua đây nhìn cảnh Tòa Vàng hào quang ngũ-sắc rạng
tỏ góc trời. Bần-đạo xin vào Ðàn bái yết Ðức Phụ-Hoàng,
Ðức Tây-Vương và Tam-Trấn, sau xin vài hàng cùng
chư đạo tâm hãy lắng nghe.
Thi bài:
Giờ ngoạn cảnh du nhàn tứ hải,
Chợt nhìn qua nhơn loại buổi nay,
Ðộng lòng bác-ái từ-bi,
BỬU-TÒA
nương bút vài lời diệu ngôn.
Nhìn Ðạo báu trường tồn cuộc thế,
Xét phận này không thể góp công,
Xin trên Bệ-Ngọc cửu-trùng,
Ðôi
câu giảng luận với cùng đạo-tâm.
Chào chư vị sưu tầm Ðạo-pháp,
Mở cửa huyền dung nạp chúng sanh,
Trước tiên nhận thức nguồn lành,
Giảng
thông chữ Ðạo lập thành Càn-Khôn.
Chữ Ðạo ấy trường tồn bất diệt,
Ðạo ấy là chủ thuyết khai sanh,
Khai Thiên dựng Ðịa lập thành,
Càn
Khôn vạn vật thấp sanh cũng đồng.
Ðạo-pháp vốn trong vòng vận chuyển,
Pháp luân-xa chuyển biến ngàn trùng,
Vận hành chuyển đạt lưu thông,
Âm
dương thủy hỏa tựu trung đơn-điền.
Xá-lợi-tử là Diên-Hống kết,
Kết lại rồi diệt hết tử sanh,
Cũng như nhơn-đạo lập thành,
Dụng
nam với nữ hóa sanh đời đời.
Không biết đặt tên chi diễn tả,
Mới gọi rằng "ÐẠO" quả không sai,
Lịnh THẦY Ðạo hóa hoằng khai,
Luyện
đơn hoán chuyển Thánh-thai dựng đời.
Kỳ mạt thế năm nơi khốn đốn,
Phải lâm vòng hỗn độn vần xây,
Pháp-luân vận chuyển đêm ngày,
Thanh
thanh tịnh tịnh chuyển xây cuộc trần.
Khí hỗn độn dần dần ngưng kết,
Thánh-thai huờn diệt hết yêu tinh,
Cõi đời lắng diệu an bình,
Cải
tà qui chánh trở thành tân-dân.
Khi ấy mới cõi trần thong thả,
Giảm bớt điều nhơn quả lầm than,
Rán lo cho đến hai ngàn,
Tu
sao cứu khỏi thế gian họa sầu.
Cuộc thế chiến năm châu chín đỏ,
Họa diệt đời nào có muốn tha,
Khuyên đời vưng lịnh TRỜI CHA,
Thực
thi hòa hiệp Long-Hoa hội này.
Lành cho trọn điều may đưa tới,
Hòa hiệp nhau dựng lại thái bình,
Ghét nhau sấm dậy lôi đình,
Ðưa
cơ diệt thế thình lình không hay.
Ðời lẫn Ðạo kỳ này chọn lọc,
Trường thi công, thi đức, thi tài,
Ðạo Huỳnh đến buổi hoằng khai,
Ðường
tu áp dụng đức tài cứu nguy.
Biết đường Ðạo hãy đi cho đúng,
Lúc lâm nguy vận dụng giải nàn,
Tu đừng giả dối thế gian,
Phật
ma âu cũng hai đàng tự tâm.
Biết hai ngàn là năm tận thế,
Chắc hay không? mà để đánh liều,
Hạ-Nguơn như cảnh trời chiều,
Gà
con kiếm mẹ, chim chiều về cây.
Cảnh mưa dậy gió mây thảm khốc,
Ðường tai bay họa gởi sớm trưa,
Tu chơn đừng sợ đức thừa,
Cạnh
tranh chửa nghiệp chưa vừa đã lâm.
Lời thô-thiển đạo-tâm suy nghĩ,
Bần lui chơn chư sĩ xét rành,
Ðạo đời cùng trược với thanh,
Trung
dung phán đoán nguồn lành cội chơn.
Thăng...
|