Thi bài:
Ðạo Thiên-khai văn bài ngọc
bút,
Tả Kinh Trời phong túc độ dân,
Long-Hoa hội diện hầu gần,
Khá
tua tầm Ðạo tu thân kịp kỳ.
Ðạo qui-nguyên Ngũ-Chi, Tam-Giáo,
Người hãy mau thiện bảo qui
về,
Kỳ thi đạo-đức cận kề,
Trễ
chân chậm bước thảm thê lụy sầu.
Ðạo lưu thông Ngũ Châu hiệp
bước,
Cơ đại-đồng tác phước tạo
Tiên,
Tu cho nên bậc Thánh Hiền,
Tu
cho tạo Phật, tác Tiên mới mầu.
Ngôi vị cũ tầm cầu phăng đến,
Cảnh Thiên-Ðàng trìu mến thảnh
thơi,
Ham chi lặn hụp bụi đời?
Kiếp
trần ngắn ngủi chiều mơi phủi rồi.
Thân cát bụi trả rồi nợ
thế,
Hồn chí linh bảy thể ngậm ngùi,
Quây quần với nghiệp luân-hồi,
Tử
sanh, sanh tử, mấy hồi tang thương.
Chịu tứ khổ trăm đường
chua xót,
Vướng bụi trần khó thoát lưới
trần,
Lao thân nhiều kiếp nhọc nhằn,
Gặp
kỳ đại-xá tầm phăng trở về.
Ðạo mở lối cận kề đời
khổ,
Rọi đuốc hồng tầm chỗ hưởng
an,
Muôn Thu tự toại cảnh nhàn,
Vòng
đời xa lánh trần-gian khổ gần.
Hóa kiếp tạm hồng-trần giả
tạm,
Khoảng đường dài thê-thảm
nhục-thân,
Tuổi cao sức mỏn dần dần,
Ngựa
qua cửa sổ xá thân đã rồi.
Tu là tránh luân-hồi tứ khổ,
Tu là tầm đến chỗ nhàn yên,
Tu là trút sạch não phiền,
Luyện
cho thần phách được lên Thiên-Ðàng.
Tu là đắc sen vàng chín phẩm,
Tu cho thành chứng đặng Kim-thân,
Chơn-tâm qui hiệp Nguơn-thần,
Ðắc
thành Tiên Phật kim-đơn chói lòa.
Lo tu luyện thượng-tòa trở
gót,
Mến mê đời vướng lọt bẫy
đời,
Tu hành một kiếp chớ lơi,
Gặp
kỳ Ðại-Xá ơn Trời độ dân.
Thầy ít đoạn ân-cần tìm hiểu,
Bạch-Ngọc-Kinh tiêu biểu trở
về,
Mãn giờ điển dứt non khê,
Giã
từ con thảo, Thầy về Ngọc-Kinh.