B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO II
Thuận-Thiên-Đài
(Thủ-Đức)
Ngọ
thời, 5-7 Kỷ-Dậu (17-8-1969)
Pháp
Đàn: Huệ-Chiếu-Quang * Đồng Tử:
Huệ-Linh-Thông
_______
Thi:
KHỔNG-môn
tu học tạo tâm nhân,
TỬ
dụng Nho-Tông chuyển thế trần,
TRỌNG
luật Tam-Cang qui-củ lập,
NI
tùng Thường-Ngũ đạo quân thần.
Tả
đề bút kư truyền lưu lại,
Kinh
Thánh trung ḥa độ thế dân,
B̀NH
luận gia phong an quốc thể,
MINH
khai giáo huấn dựng đời tân.
KHỔNG-TỬ TRỌNG-NI
— Nhà-Thầy mừng chư đồ đệ, thành
tâm miễn lễ nghe Nhà-Thầy luận.
Nhà-Thầy thọ lịnh Diêu-Tŕ
chiếu điển Nho-Tông qui củ dựng gầy
Thánh-Đức trùng hưng Thượng-Nguơn tái
tạo. Nhà-Thầy luận truyền Nho-Giáo để
lưu tồn vạn đợi. B̀NH-MINH ĐỆ-NHỊ,
một bút tích triền miên là Thuận Thiên Đài
Nho-Tông chuyển thế.
Bài:
Đời tập quán nhơn quần điên
đảo,
Chuyển Nho-Tông lập Đạo cang-thường,
Cho người hiểu rơ phong cương,
Cho
đời biết đặng luân-thường là
sao?
Buổi xuất thế ở vào Trung-Cổ,
Đi khắp nơi Tề Lỗ lưu thông,
Từ Vương-Đế chúng dân đồng,
Tương-ưu
lễ nghĩa ḥa đồng thể thân.
Lấy trí dũng, liêm, cần, thanh, thận,
Phép trị dân bổn phận vi quan,
Ái dân, ái tử chu toàn,
Mới
là phụ mẫu chi đoàn dân đen.
Tế Thần-Linh ngọn đèn soi sáng,
Trọng Thánh-Hiền dựng bảng cầu
hiền,
Trọng lời xuất xứ hậu biên,
Trọng
câu nhân nghĩa Thánh-Hiền quân dân.
Đă lắm phen sang Tần rời Lỗ,
Bởi Đạo truyền tùy chỗ hấp
truyền,
Thực vô bảo, cư bất yên,
Duy
tŕ Đạo-pháp gieo truyền chúng dân.
Lập triều chánh khai tân pháp chánh,
Quân minh thời ngộ cảnh Thần trung,
Quân ân thần thọ tương phùng,
Tỉnh
điền huấn dụ dân tùng phục hưng.
Lập chánh thể pháp ưng thọ hưởng,
Luật tuần huờn trưởng dưỡng
dân sanh,
Nuôi tầm trồng dâu lập thành,
Phân
ra thôn ấp thực hành Đạo nhân.
Tiên tấn Lễ ưu cần phổ biến,
Nhạc tiếp liên vận chuyển chu toàn,
Lễ nhạc qui-củ sắp ban,
Phân
minh thượng hạ, luận đàm Đạo
Trung.
Đă nêu câu Trung-Dung chí thiện,
Để cho đời thực hiện hiếu
hiền,
Thập Thiện dĩ hiếu vi tiên,
Đó
là căn bản di truyền hậu lai.
”Câu Hoạch Tội” đă bày mặt
sử,
”Vô Sở Đảo” cần giữ khuôn viên,
”Tri Quá Tắc Cải” đề biên,
“Thị
Dị Quá Hỷ” lỗi liền được qua.
Luật Nho-Tông truyền ra giáo thế,
Cần lưu tâm thế hệ Hạ-Nguơn,
Đại đồng huynh đệ phục
huờn,
Phục
vi Thượng-Cổ là Nguơn lập đời.
Đạo Trung-Dung trọng thời đức
chí,
Triêu-Văn-Đạo tử hỉ tịch chi,
Ấy là Thượng-Đức vi di, (1)
Vi
tinh duy nhứt trường thi môn đồ.
Lập Thánh-Đạo qui mô gương
mẫu,
Để cho đời rơ thấu Luân-Thường,
Trọng ǵn Tứ-Đức Tam-Cương,
Ḷng
nhân căn bản lập trường điểm tô.
Rời nước Tần sang Ngô Lương-Quốc,
Lương-Huệ-Vương vấn chất Nhà
Thầy,
Tẩu bất viễn thiên lư lai,
Nhược
hữu lợi Ngô-Quốc rày Đại-Phu.
Ngă Tiếu Vương, Đạo Nhu truyền
bá,
Trọng luân thường chi sá lợi tài,
Vương nhi dục lợi quốc lai,
Chư
hầu khanh tướng lợi rày gia tư.
C̣n sĩ tốt lợi ư gia nội,
Chỉ lợi tài đường lối tham-ô,
Thất Đạo giả, thất nghiệp
đồ,
Lợi
nhi bất động trợ cô quả nàn.
Ǵn đại nghĩa an-bang tế-thế,
Xuất của kho đặng tế bần-dân,
Dưỡng quân giáo dục t́nh thân,
Chiêu
hiền trọng sĩ, quần-thần tựu đa.
Mở từ-ái, ái-tha, tự-ái,
Dụng đức độ quảng đại
giáo dân,
Bồ-Tiên thị nhục khi cần,
Văn-Vương
trị quốc, quần-thần đức cao.
Tiên tấn Lễ rồi sau ư nhạc,
Vi thiện dả hiển đạt kỳ thân,
Vi bất thiện dă hoại thân,
Tự
nhiên báo ứng là phần họa lai.
Điều họa phước không sai báo
ứng,
Họa vô môn triệu chứng ư nhơn,
Đại học chi Đạo phục
huờn,
Tại
minh, Minh-Đức lâm sơn khắp cùng.
Tại Tân-Dân, Thiên tùng nhơn nguyện,
Tại chỉ ư chí thiện vi tiên,
Bồ-Tiên-Trang giáo tam-thiên, (3000)
Hạnh
đường lập giáo, giáo truyền hậu lai.
Chọn môn đồ sĩ tài hiền
triết,
Chuyển Nho-Tông bất diệt trần
miền,
Tứ-Phối Phục-Thánh Nhan-Uyên,
Học
nhứt tri bá gieo truyền Thánh tâm.
Kế Tôn-Thánh Tăng-Sâm chí hiếu,
Tự Tử-Hưng niên thiếu Vơ-Thành,
Thuật-Thánh Tử-Tư-Cấp danh,
Tộc
tôn Khổng thị vận hành Nho-Tông.
Á-Thánh thọ ân phong Mạnh-Tử,
Tự Trọng-Kha, tên chữ Tử-Dư,
Giáo điều phong hóa thiện từ,
Lưu
hành Kinh điển, Kinh-thư ban truyền.
Thập-Triết Mẫn-Tử-Khiên
Lỗ-Quốc,
Cùng Nhiểm-Canh danh thật Bá-Ngưu,
Nhiểm-Ung danh hiệu Trọng-Cung,
Tử-Ngă
Lỗ-Quốc Đạo Trung vận hành.
Họ Đan-Mộc từ danh Tử-Cống,
Người nước Vệ phát động ḷng
thành,
Nhiểm-Cầu, Tử-Hữu là danh,
Trọng-Do
Tử-Lộ tri hành Thánh-nhơn.
Kế Tử-Du phục huờn Lỗ-Quốc,
Tự Ngôn-Yến tánh chất thông minh,
Bốc-Thương Tử-Hạ danh thinh,
Tử-Trương
Tần-Quốc khai minh Thánh-Đường.
Tam-Thập-Lục, Dă-trường Thánh-Triết,
Điểu kỳ văn ly-tiết ngục h́nh,
Điểu kỳ văn, văn kỳ thinh,
Thế
nên phải chịu ngục h́nh đáng thương.
V́ môn đệ Dă-trường học Đạo,
Học tiếng chim để thạo loài chim,
Nghe tiếng chim kêu biết điềm,
Thế
nên phải chịu nỗi-niềm đó thôi.
Tuy ly-tiết trong hồi thọ ngục,
Đến thời kỳ hạnh phúc đổi
thay,
Thượng-Quan, thượng-tước hưởng
rày,
Giúp
cho Lương-Quốc phục lai ngai vàng.
Giờ đây Nhà-Thầy hạ điển
quang nơi Thuận-Thiên-Đài mô tả B́nh-Minh
sử tích. Vậy chư đồ đệ cần
nghiên cứu lời quốc-sử từ lâu, lưu
lại trong kỳ Hạ-Nguơn tái tạo, nên
lập đức tu thân để lập thành đời
Thượng-Nguơn Thánh-Đức.
Đây Nhà-Thầy luận về chữ Đức.
Thượng-Đức bất chấp Đức,
Hạ-Đức chấp Đức.
Thượng-Đức bất tranh, Hạ-Đức
háo tranh.
Người rộng đức tánh lập
nền tảng điều ḥa, không cần phô bày
đức độ ḿnh trên bia đá, và không tranh
khẩu luận, cần đức độ.
C̣n những người hạ-đức thường
phô bày đức tính của ḿnh, lại tranh
luận để thủ thắng ngă ngôn, đó là
phần hạ đức. Nhưng ngược
lại, chư đồ đệ cần học
lấy Trung-Dung, tạo công lập đức và âm
chất như câu:
Hữu danh khởi tại huề ngoan thạch.
Lộ thượng hành nhơn khẩu thắng
bia.
Là người đủ đầy danh thơm
Đạo-Đức không cần chạm bia đá nêu
trên đầu đường, nhưng những người
đi qua, ca tụng danh thơm ấy. C̣n hơn
chạm ghi vào bia đá mà không người ca
tụng vậy. Đó là tối thiểu điều
chơn lư Nhà Thầy chỉ dẫn.
Cần
nên tập tánh ôn ḥa,
Tạo
bồi hạnh đức về nhà Bồng-Lai.
Đây Nhà-Thầy luận về Vương-Đạo.
Dĩ Đức hóa dân vị chi Vương.
Dĩ lực giả nhơn vị chi Bá.
Là: Lấy Đức phục người,
tức là hoàn thành Đạo Vương.
Lấy sức
mà giả người ấy là Đạo Bá.
Vậy chư hiền đồ cần tri tường
trong cơn mạt hạ, Đạo xuất Nam-Bang, Hưng
Nho, Hóa Đạo, Thích Tiến, trùng hưng
Nam-Thiệm.
Giờ măn, Nhà-Thầy ban ân huệ Thuận-Thiên-Đài
chư đồ đệ, Nhà-Thầy điển
hồi Tiên cảnh.
Thăng...
(1)
Làm thừa
|