B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO
Đàn
Ngọ-thời, ngày 29 tháng 2 năm Mậu-Thân
(nhằm 27-3-1968)
____________
(Tiếp
điễn:)
NGĂ
THẦN-OAI VIỄN-TRẤN QUAN-THÁNH ĐẾ-QUÂN
Ta vâng lịnh tả Kinh. Ta mừng chung tam ban an
tọa.
Tiếp
thi bài:
Bộ Xuân-Thu nằm ḷng vẹn giữ,
Sống phải lo cư xử cho tṛn,
Đối cùng với nước với non,
Sao
ra nghĩa khí ḷng son một màu.
Lăo cũng biết ơn Tào trọng đăi,
Nên Lăo lo giữ ngăi vẹn toàn,
Một ḷng chánh khí trung can,
Đệ
huynh thảo thuận không màng tử sanh.
Nhắc tích xưa hùng anh quân tử,
Sống phải lo cư xử với đời,
Sáu mươi ba tuổi ṃn hơi,
Quyết
đem thân thể trải nơi chiến trường.
Gẫm cuộc thế nhiều phương tranh
đấu,
Rốt cuộc rồi ai dẫu cao bay,
Dẫu nằm trên đống tiền tài,
Quá
thân đau đớn có ngày suy vi.
Lăo nhắc đến nhiều khi đau đớn,
Sống trong trần nhơ bợn lắm ru,
Lăng-xăng thân cũng chôn bùn,
Líu-lo
cho lắm ngày cùng cũng không.
Gẫm cuộc thế trần hồng khổ
hải,
Gặp Đạo rồi quấy phải đừng
phân,
Sớm hôm mơ Thánh chuông Thần,
Từ-bi
niệm Phật chuỗi lần khỏe ru.
Đường cương tỏa sương mù
tuyết bủa,
Chốn phồn-ba mây tủa khói giăng,
Nước non chi lắm rộn ràng,
Lao
tâm tiêu trí khổ nàn hỡi ai!
Nương ánh sáng Cao-Đài đi tới,
Dù khổ lao thân gởi cho Thầy,
Miễn đừng vướng nợ trần
ai,
Khổ
tâm một lúc muôn ngày hiển vang.
Chớ b́ Lăo quá quan trảm tướng,
Chớ phân th́ Lăo chẳng trường chay,
Sát nhân hại vật làm oai,
Lăo
đây trí đủ đa tài ghe phen. (Cười!)
Xem các đệ chưa quen trung-tín,
Lại cái tâm chẳng định nơi nào,
Một ḷng kết nghĩa vườn đào,
Không
hề quên bạn, nỡ nào quên dân!
Thăng... |